ĐỪNG NHƯ NHỮNG TÁ ĐIỀN SÁT NHÂN

145

Thiên Chúa đã yêu thương tuyển chọn và chăm sóc dân Người. Nhưng những con người bất tín, điển hình là các nhà lãnh đạo Do thái đã đưa dẫn vào con đường bội nghĩa. Người đã sai các ngôn sứ đến và các ngài đã bị đối xử tàn tệ. Cuối cùng Thiên Chúa đã sai chính Con Một của Người đến. Ngài đã bị họ xỉ nhục, đánh đòn và đóng đinh trên Thập Giá. Nhưng chính nhờ Ngài, ơn cứu độ đã được thực hiện cho muôn người. Qua cái chết của Ðức Giêsu, một dân tộc mới được khai sinh, Giáo hội được chào đời.

Hôm nay, Chúa Giêsu kể cho cử tọa của Ngài nghe dụ ngôn “Những tá điền sát nhân” (Mt 21, 33-43). Trong dụ ngôn này Ngài ví ông chủ như là Chúa Cha. Vườn nho là tất cả những tâm hồn khao khát theo Chúa, là Giáo Hội. Những tá điền canh tác là các tư tế, thủ lãnh trong dân. Các đầy tớ đi thu hoa lợi là các tổ phụ, các ngôn sứ. Còn con trai yêu dấu của chủ là chính Ngài

Trong dụ ngôn vườn nho, Đức Giêsu tiên báo việc mình bị các lãnh đạo dân tộc này khước từ. Về phần mình, Thiên Chúa luôn hành động và còn làm hơn cả những gì cần thiết. Và mặc dù dân Israel bỏ rơi Thiên Chúa , Ngài sẽ không để cho công việc của mình bị thất bại. Cuối cùng thì ý định của Thiên Chúa vẫn chiến thắng “Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm cho trổ sinh hoa trái”. Chúng ta  có thể khước từ Thiên Chúa nhưng Ngài không bao giờ gặp thất bại vì hành động của con người. Thậm chí, Thiên Chúa sẽ biến thất bại thành thành công.

Chúa Giêsu muốn cho các thính giả đang nghe Ngài cũng như các đọc giả hôm nay, những người đang tìm kiếm Ngài, bước theo Ngài thấy được tình yêu Thiên Chúa đối với con người, Thiên Chúa luôn yêu thương con người và yêu thương đến cùng.

Cái nhìn của Chúa khác cái nhìn của loài người. Khả năng của Chúa cũng tuyệt vời hơn khả năng loài người. Viên đá mà “những người thợ xây” – tức loài người chúng ta – coi là đồ bỏ đi, thì Thiên Chúa có thể biến thành tảng đá góc tường. Thí dụ viên đá Phêrô đã 3 lấn chối Chúa, viên đá Phaolô trên đường Đamát, viên đá Augustinô… Nhiều anh chị em tôi cũng có thể là những viên đá như thế, vậy tôi hãy khoan dung… Ngay cả tôi cũng có thể là như thế, nên tôi hãy trông cậy.

Trong công cuộc xây dựng Nước Thiên Chúa, Chúa Giê-su cho biết, Thiên Chúa cũng sẽ loại ra ngoài những người nào không biết sinh hoa lợi cho Nước Trời. Những người “tá điền bất lương,” lợi dụng sự tín nhiệm của Chúa để mưu đồ lợi ích nhóm hay cá nhân, thậm chí còn thua kém cả ‘gái điếm và người tội lỗi’ (Mt 21,31) là những người đã nghe lời, đã tin và hoán cải.

Thiên Chúa luôn rộng lượng để trao cho Bạn và tôi những giá trị cao quý của Nước Trời. Nhưng nếu chúng mình không biết dùng khả năng Chúa ban để làm cho những giá trị ấy được triển nở, thì ắt hẳn chúng mình sẽ bị loại ra khỏi Nước Thiên Chúa.

Người đã yêu thương tuyển chọn và chăm sóc dân Người thật chu đáo (x.Mt 21,33), sai các Ngôn sứ đến để nâng đỡ, dẫn dắt họ. Nhưng tất cả đều bị dân Người bội phản, bất trung, đối xử tàn bạo khủng khiếp (Mt 21,35-36). Nhưng Thiên Chúa vẫn kiên nhẫn yêu thương đợi chờ và cuối cùng sai chính Con Một yêu dấu của Người (Mt 21,37), là Ngôi lời Nhập thể đến, Ngài đã dùng chính cái chết và sự phục sinh của Ngài để bảo vệ, cứu chuộc dân Ngài, tái tạo dân mới, một dân biết làm cho nước Thiên Chúa sinh hoa lợi ( Mt 21,43).

Thật vậy, Thiên Chúa đã yêu thương con người đến tột cùng. Một tình yêu mà xét trên bình diện con người tự nhiên có thể nói là tình yêu mù quáng “Người đã yêu thương chúng ta và sai Con của Người đến làm của lễ đền tội cho chúng ta” (I Ga 4, 10). Nhưng xét trên bình diện siêu nhiên chúng ta mới thấy được tình yêu vô biên, nhiêm mầu của Thiên Chúa.Vì không có tình yêu nào cao cả hơn tình yêu của Người hiến mạng sống vì người mình yêu. Hơn nữa Ngài đành mất tất cả miễn là để cứu chúng ta, để chúng ta được sống (1Ga 4, 9). và sống dồi dào, sung mãn, hạnh phúc.

Ngài còn ban cho mỗi người chúng ta một hoàn cảnh khác nhau với thời giờ, tài năng, sức khỏe, nghị lực, ý chí, trí hiểu khác nhau để chúng ta sống hạnh phúc và tiếp tục công trình dựng xây nước Chúa. làm cho nước Thiên Chúa sinh hoa lợi (x.Mt 21,43).

Tin Mừng của Chúa không kết thúc trong đau khổ mà mở ra một chân trời tươi sáng. Lòng người độc ác, gian tà, nhưng kế hoạch cứu độ nhân loại của Chúa không vì thế mà thất bại. Với bạn, bạn không sinh hoa trái khi chỉ dùng khả năng, thời giờ, của cải, tâm hồn cho mình cách ích kỷ. Không làm cho tương lai con người thêm sáng tươi chính là làm cho Tin Mừng bị thoái hóa, chứ không phải là Phúc Âm hóa.

          Vậy nếu hôm nay Thiên Chúa đến thu hoach mùa màng và đòi tính sổ với ta. Chúng ta sẽ tiếp đón Ngài với tâm tình nào? Và trả lời với Ngài thế nào về cách sống của chúng ta hiện nay?

Mùa Chay là mùa hông ân và là thời gian thuận tiện để chúng ta nhìn lại những hồng ân mà Thiên Chúa yêu thương đã ban tăng cho chúng ta mà dâng lời tri ân cảm tạ. Đồng thời là thời gian chúng ta dừng lai để suy nghĩ và xét lại bản thân chúng ta đã sử dụng hồng ân ấy thế nào để ăn năn sám hối, xin lỗi về những thiếu sót của mình với Chúa với Giáo Hội, Giáo xứ và anh chị em xung quanh.

Lòng ghen ghét đã khiến các con nhà Gia-cóp coi Giu-se, em mình là kẻ thù. Lòng ghen ghét đó cũng khiến cho các kỳ lão Do Thái tìm cách giết Chúa. Lòng ghen ghét đó cũng khiến chúng con xa rời nhau bởi những kết án, nghi kỵ và hiểu lầm. Xin tha thứ vì những lần chúng con ghen ghét anh em nên nói xấu, bỏ vạ cáo gian anh em. Xin tha thứ vì những lần chúng con xúc phạm đến nhau bằng lời nói và hành động đã làm tổn thương đến danh dự của tha nhân.

Ta ăn chay, hãm mình, làm việc lành… trong Mùa Chay cốt để làm phát sinh những hoa thơm trái ngọt tô điểm cho vườn hoa muôn màu muôn sắc của Nước Thiên Chúa. Cùng lúc đó, ta đem phấn hương, hạt mầm Tin Mừng gieo vãi vào môi trường sống chung quanh ta, để những giá trị của Tin Mừng Nước Thiên Chúa ấy thấm vào xã hội trần thế. Tư thế người môn đệ Đức Giêsu, những người đang thụ hưởng ân huệ Chúa, thúc đẩy ta đêm ngày âm thầm nỗ lực xây dựng vườn nho Nước Trời. Những tá điền trong bài Tin Mừng hôm nay đã hành xử ngược lại: nhận được bao nhiêu ân huệ từ chủ, nhưng cố tình chiếm đoạt như của riêng, biết ý của chủ, nhưng cố tình chống lại.

Xin cho chúng con cũng biết lấy ơn trả oán để xoá bỏ hận thù. Xin dạy chúng con cùng nhau canh tân cuộc đời trong tình thần Tin Mừng, để mỗi người biết đối xử nhân từ với nhau như Chúa đã đối xử nhân từ với chúng con.

 

Previous articleVÔ CẢM !
Next articleKHÁT AI ? AI KHÁT ?