“LỬA HỒNG” … VÀ CON TIM ĐÃ VUI TRỞ LẠI

72

“LỬA HỒNG” … VÀ CON TIM ĐÃ VUI TRỞ LẠI

                Nhìn vào thực trạng của xã hội, điều đáng buồn khi thấy nghệ thuật sân khấu phải khép lại bởi cơn lốc của một nền văn hóa đánh mất đi cảm thức của nghệ thuật, của văn hóa … Thay vào đó là những sân chơi kiểu “mì ăn liền” kiểu “game show” bắt chước từ hải ngoại. Người ta vội vàng theo nguồn cảm hứng nhất thời để quên đi một nền nghệ thuật sân khấu đậm chất văn hóa Việt.

Một sân khấu 5 B Võ Văn Tần vang bóng một thời cũng đã khép lại

                Sân khấu kịch nói Hồng Vân cũng không còn mạnh như xưa

                Hoàng Thái Thanh cũng ráng gồng gánh trên vai mình những nỗ lực và cố gắng …

                Đứng trước cơn lốc của nền kinh tế thị trường, của cơn bão phim ảnh bạo lực, trò chơi mang tính náo nhiệt để rồi không còn mặn nồng với văn hóa nghệ thuật nữa.

                Những ngườ yêu mến nghệ thuật, làm nghệ thuật cũng nản lòng bởi lẽ những nỗ lực của mình đều không không trước mặt công chúng. Giản đơn là niềm đam mê nghệ thuật giảm xuống trầm trọng bởi những tác động trên con người và xã hội.

                Và rồi, thánh ca thánh nhạc của Công Giáo cũng bị kéo theo ảnh hưởng đó. Thánh Nhạc – Thánh Ca hết sức gần gũi cũng như đưa tâm hồn người Công Giáo đến gần Chúa hơn nhưng rồi cũng phai nhạt bởi lẽ ngày nay ai ai cũng vướng bận chuyện cơm – áo – gạo – tiền. Và rồi, một trong những câu lạc bộ nhạc Thánh tên tuổi như “Lửa Hồng” cũng phải dừng bước thôi.

                Trong khung cảnh hết sức khách quan và bình dị, một tín hữu nhỏ hèn như bỉ nhân đây rất vui khi hay tin “Lửa Hồng” đã cháy trở lại. Và chắc có lẽ không chỉ mình bỉ nhân mà những ai quan tâm, yêu mến Thánh Nhạc đều thấy lóe lên một niềm vui.

                Như mọi người đã biết, tối ngày thứ Tư tuần Bát Nhật Phục Sinh, 4 tháng 4 năm 2018 vừa qua “Lửa Hồng” đã thắp sáng lại sau thời gian dài lịm tắt.

                “Lửa Hồng” đã trở lại ! Tín hiệu đáng mừng nhưng cũng đáng lo bởi lẽ xã hội ngày hôm nay không còn như xã hội ngày xưa khi “Lửa Hồng” mới nhen nhúm nữa.

                “Anh đã trở lại và lợi hại hơn xưa” đó là câu “cửa miệng” của tuổi teen bây giờ. Câu nói như hàm ý rằng sau thời gian vắng bóng, “chàng” hay “nàng” của ngày hôm nay khác ngày hôm qua và ngày hôm qua khác của ngày hôm kia.

                Tạ ơn Chúa với biết bao nhiêu hồng ân và với biết bao nhiêu bàn tay thêu dệt và bởi biết bao nhiêu tấm lòng nhiệt huyết, “Lửa Hồng” đã cháy trở lại và điều mong ước của mọi người là “Lửa Hồng” của 2018 không phải là “Lửa Hồng” của năm 1998 nữa. Vẫn mang trong mình cái hồn của “Lửa Hồng” nhưng cần lắm một “Lửa Hồng” mặc cho mình một chiếc áo mới phù hợp với hoàn cảnh hiện đại hơn.

                Nếu như tinh tế một chút, ta sẽ thấy những “hạt sạn” trong đêm diễn. Đêm diễn đã không vẹn  tròn như mong muốn. Thế nhưng, dù sao đi chăng nữa ta cũng ghi nhận và trân trọng nỗ lực không của riêng ai trong đêm nhạc.

Qua đê nhạc, ta nhận thấy từ nỗ lực, hy sinh, ưu ái của Đức Cha Phụ Tá Giáo Phận Luy Nguyễn Anh Tuấn đến sự hiện diện từ Thánh Lễ cho đến hết đêm diễn. Cạnh đó, có sự hiện diện của Cha Phêrô Nguyễn Văn Hiền – Giám Đốc Trung Tâm Mục Vụ Sài Gòn (cũng là cha linh hướng của “Lửa Hồng” thì khi mới thành lập), Cha Gioan Lê Quang Việt – đặc trách giới trẻ Giáo Phận Sài Gòn và nhiều Cha nữa cùng với anh chị em nhạc sĩ và ca sĩ và giáo dân yêu mến Thánh Ca đã làm nên một đêm nhạc ấn tượng.

                Để Câu Lạc Bộ Lửa Hồng cũng như để cho các chương trình kế tiếp được trôi chảy và xuyên suốt cũng như để đi vào lòng người không phải là chuyện đơn giản. Vẫn còn đó trước mắt những ưu tư, những lo lắng của ngày mai. Thế nhưng, tất cả đều có thể nếu nại vào ơn Chúa Thánh Thần và sự sẻ chia của mọi người.

                Trước tiên rất cần Cha Đặc Trách Giới Trẻ Sài Gòn phải làm điều gì đó để cho chương trình được sống động hơn và nhất là đưa “Lửa Hồng” đến các bạn trẻ trong các giáo hạt và giáo xứ. Đơn giản “Lửa Hồng” là sân chơi cũng như là nơi mời gọi các khuôn mặt trẻ đóng góp bài hát và lời ca. Nếu như Cha nhiệt tình hưởng ứng và kêu gọi thì các bạn trẻ mới nhiệt tình đáp ứng.

Rất cần sự khiêm hạ chịu lắng nghe của người chủ nhiệm.

                Rất cần sự cộng tác hết mình và hết tình của các nhạc sĩ và ca sĩ.

                Rất cần những tay đàn, tay trống “thả hồn miên man” theo tâm tình của nhạc sĩ và ca sĩ nữa.

                Rất cần những chuyên viên âm thanh, ánh sáng, hình ảnh để đưa ra những thước hình, thước video trọn vẹn và trong âm nhất.

                Và đặc biệt, đặc biệt hơn cả là sự hiệp nhất và yêu thương. Điều này phải nại vào ơn Chúa Thánh Thần hơn cả vì nếu “không có Thầy, anh em không làm gì được”.

                Ta thấy nhiều nhóm, nhiều hội đoàn, cộng đoàn không chóng thì chày cũng tàn lụi bởi lẽ họ đã không vâng nghe theo Thánh Thần. Chính vì sự thiếu đoàn kết và yêu thương để rồi không tồn tại và dù có tồn tại đi chăng nữa cũng chỉ là khoe mẽ phô trương.

                Cần và cần lắm một “Lửa Hồng” cháy lên ngọn lửa yêu mến nồng nàn. Kinh nghiệm của những cộng đoàn, hội nhóm chắc có lẽ cũng là bài học tốt để “Lửa Hồng” ngước xem.

                Chính vì vậy, rất cần mỗi người hãy ngồi xuống và bỏ đi cái tôi của mình ra khỏi “cuộc chơi” để Câu Lạc Bộ không phải là câu lạc bộ của những người vui tính, của những người yêu âm nhạc mà là của những người yêu mến Đức Kitô, của những người khám phá Đức Kitô qua những ca từ và nhạc khúc, của những người sống gắn kết với Đức Kitô. Có như vậy, Câu Lạc Bộ không còn chỉ là nơi quy tụ về khả năng, về tài năng mà là nơi quy tụ tình yêu thương trong một gia đình có Chúa Thánh Thần soi dẫn.

                Mong sao mỗi thành viên trong Câu Lạc Bộ ngày mỗi ngày yêu thương nhau hơn, hiệp nhất với nhau hơn để qua lời ca tiếng hác, dòng nhạc của mình mọi người sẽ khám phá ra Lòng Thương Xót của Thiên Chúa trên cuộc đời này. Có như vậy, “Lửa Hồng” mới là “Lửa Hồng”chính hiệu mang yêu thương vào nơi oán thù, mang thứ tha vào nơi lăng nhục, mang an hòa vào nơi tranh chấp, mang chân lý vào chốn lỗi lầm và “Lửa Hồng” là ánh sáng của Chúa Thánh Thần chiếu soi vào trần gian đang còn nhiều bóng tôi mây mù bao phủ.

Previous articleVẻ đẹp độc đáo của Đền Lòng Thương Xót Chúa – Giáo Phận Thái Bình
Next articleNgười “khôn khéo” tưởng mình thông minh, đâu ngờ lại không bằng kẻ ngốc