7 bài suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật VI TN C – Lm. Anmai, CSsR

51

PHÚC CHO NHỮNG AI ĐẶT NIỀM TIN NƠI CHÚA

Lời Chúa trong Chúa Nhật VI Mùa Thường Niên hôm nay mời gọi chúng ta suy tư về niềm tin đích thực, về hạnh phúc thực sự của con người, và về những giá trị trường tồn của Nước Trời. Trong xã hội hôm nay, nhiều người tin vào quyền lực, tiền tài, danh vọng mà quên đi Đấng là nguồn cội của mọi sự. Ngôn sứ Giê-rê-mi-a nhắc nhở chúng ta rằng: “Phúc thay kẻ đặt niềm tin vào Đức Chúa” (Gr 17,7). Và chính Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng đã công bố những mối phúc thật, mở ra một chân trời mới cho những ai biết sống theo đường lối của Thiên Chúa.

Hôm nay, chúng ta cùng chiêm ngắm giáo huấn của Chúa, để hiểu rằng đâu mới là niềm tin bền vững, đâu mới là hạnh phúc đích thực mà chúng ta cần kiếm tìm.

Tin vào Chúa là nguồn hạnh phúc đích thực (Gr 17,5-8)Ngôn sứ Giê-rê-mi-a cho chúng ta một sự phân biệt rõ ràng giữa hai hạng người: kẻ tin vào người đời và kẻ đặt niềm tin vào Thiên Chúa. Người tin vào người đời thì giống như bụi cây trong hoang địa, không thể đơm hoa kết trái, luôn khô héo và vô vọng. Ngược lại, kẻ tin vào Chúa giống như cây trồng bên dòng nước, luôn xanh tươi, dẫu cho gian nan thử thách vẫn không sợ hãi.

Điều này mời gọi chúng ta suy xét lại niềm tin của mình. Chúng ta tin vào ai? Chúng ta nương tựa vào điều gì? Những ai sống xa rời Thiên Chúa, dựa vào sức mình hoặc những giá trị trần gian, thì cuối cùng cũng chỉ gặp thất vọng. Nhưng ai đặt trọn niềm tin nơi Chúa, thì dù trải qua thử thách, họ vẫn có sự bình an và niềm vui nội tâm.

Niềm tin vào Đức Kitô phục sinh (1 Cr 15,12.16-20). Thánh Phaolô nhấn mạnh rằng: nếu Đức Kitô không phục sinh, thì niềm tin của chúng ta trở nên vô nghĩa. Đối với Kitô hữu, niềm tin vào sự sống lại của Đức Kitô là nền tảng và là bảo chứng cho sự sống vĩnh cửu của chúng ta.

Nhiều khi trong cuộc sống, chúng ta gặp những khó khăn, mất mát, thử thách, khiến chúng ta chao đảo trong niềm tin. Nhưng hãy nhớ rằng, Chúa Giêsu đã chiến thắng sự chết, Người đã sống lại và mở ra con đường hy vọng cho tất cả chúng ta. Niềm tin vào Chúa Phục Sinh sẽ giúp chúng ta vượt qua mọi nỗi sợ hãi và thất vọng.

Những mối phúc thật: Lối sống nghịch lý nhưng tràn đầy hạnh phúc (Lc 6,17.20-26)
Trong bài Tin Mừng, Chúa Giêsu công bố “Tám Mối Phúc”, một sự đảo ngược hoàn toàn những giá trị mà thế gian vẫn tôn thờ. Ngài không chúc phúc cho những người giàu có, quyền lực, hay hưởng thụ, nhưng lại chúc phúc cho những người nghèo khó, đói khát, đau khổ, bị bách hại. Điều này không có nghĩa là Chúa Giêsu lên án sự giàu có, nhưng Ngài muốn chúng ta hiểu rằng: những ai chỉ bám víu vào vật chất, những ai tìm kiếm hạnh phúc nơi của cải mà quên đi Thiên Chúa, thì sẽ không bao giờ đạt được niềm vui trọn vẹn.

Những ai sống theo tinh thần của Chúa, dù có chịu thiệt thòi ở đời này, nhưng họ sẽ được Thiên Chúa chúc phúc và ban phần thưởng lớn lao trên Nước Trời. Vì thế, chúng ta hãy sống tinh thần nghèo khó, biết phó thác đời mình cho Chúa, biết quảng đại chia sẻ với anh chị em mình.

Hãy đặt niềm tin vào Thiên ChúaTrong mọi hoàn cảnh, dù thuận lợi hay gian nan, hãy luôn đặt trọn niềm tin nơi Chúa. Đừng dựa vào sức riêng mình, đừng chạy theo những giá trị trần gian chóng qua, nhưng hãy tìm kiếm Chúa, để Ngài hướng dẫn cuộc đời ta.

Sống theo tinh thần của các Mối PhúcLà Kitô hữu, chúng ta hãy sống một cuộc đời đơn sơ, khiêm nhường, quảng đại, và yêu thương. Hãy biết nhìn ra nhu cầu của những người chung quanh, biết chia sẻ và nâng đỡ họ trong tình bác ái.Hãy tin vào sự sống đời sau
Chúng ta không chỉ sống cho đời này, nhưng còn hướng về đời sau. Hãy sống sao cho xứng đáng với Nước Trời, nơi mà Chúa hứa ban cho những ai trung tín với Ngài.

Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy sống đức tin mạnh mẽ, hãy đặt niềm tin nơi Chúa, hãy biết chọn lựa những giá trị của Nước Trời thay vì những giá trị tạm bợ của thế gian. Hãy sống theo tinh thần nghèo khó của Tin Mừng, để dù có gian nan, thử thách, chúng ta vẫn tìm được niềm vui và sự bình an đích thực.

Nguyện xin Chúa ban ơn để mỗi người chúng ta biết chọn Chúa làm gia nghiệp, biết sống trọn vẹn niềm tin và luôn trung thành bước theo đường lối của Ngài.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn biết tin tưởng nơi Ngài, luôn sống theo các Mối Phúc và sẵn sàng từ bỏ những giá trị phù phiếm của thế gian, để hướng đến hạnh phúc đích thực trong Chúa.

Lm. Anmai, CSsR

PHÚC CHO ANH EM LÀ NHỮNG KẺ NGHÈO KHÓ!

Bài giảng của Chúa Giêsu trong Tin Mừng Luca (6:17, 20-26) có nhiều điểm khác biệt so với Bài giảng trên núi trong Tin Mừng Matthêô (5:1-7:29). Nếu như Matthêô trình bày một bài giảng dài và diễn ra trên núi, thì Luca mô tả một bài giảng ngắn hơn, diễn ra trên một chỗ đất bằng, với những nội dung cô đọng và nhấn mạnh đến hoàn cảnh thực tế của con người. Đặc biệt, bài giảng này bao gồm bốn mối phúc và bốn lời chúc dữ đối lập nhau, cho thấy một sự tương phản rõ rệt giữa những người nghèo khó và những người giàu có, những người đói khát và những kẻ no đủ, những người khóc lóc và những kẻ cười cợt, những ai bị bách hại vì danh Chúa và những ai được người đời ca tụng.

Bài giảng của Chúa Giêsu trong Luca có thể chia thành hai phần đối xứng nhau:

Bốn mối phúc (Lc 6:20-23): Chúa Giêsu tuyên bố những ai nghèo khổ, đói khát, khóc lóc và bị bách hại là những người có phúc, vì họ sẽ được Thiên Chúa ban thưởng.

Bốn lời chúc dữ (Lc 6:24-26): Chúa cảnh báo những ai giàu có, no đủ, vui cười và được ca tụng, vì họ đã nhận được phần thưởng của mình ở đời này và sẽ phải đối diện với sự đảo ngược trong Nước Thiên Chúa.

Thính giả trực tiếp của bài giảng này là các môn đệ của Chúa Giêsu: “Ngước mắt lên nhìn các môn đệ, Người nói…” (Lc 6:20). Điều này cho thấy những lời dạy dỗ của Chúa phải được hiểu trong bối cảnh của những ai muốn trở thành môn đệ Người, chứ không chỉ là những nguyên tắc đạo đức chung chung.

Mối phúc thứ nhất là: “Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó, vì Nước Thiên Chúa là của anh em” (Lc 6:20). Trái lại, lời chúc dữ đầu tiên là: “Khốn cho các ngươi là những kẻ giàu có, vì các ngươi đã được phần an ủi của mình rồi” (Lc 6:24).

Luca không nói “nghèo trong tinh thần” như Matthêô (x. Mt 5:3), mà nhấn mạnh đến sự nghèo thực tế. Từ Hy Lạp ptōchos chỉ những người không có gì cả, phải sống nhờ vào sự giúp đỡ của người khác. Tuy nhiên, nghèo khó ở đây không chỉ đơn thuần là thiếu vật chất, mà còn là thái độ sẵn sàng từ bỏ mọi sự để gắn bó với Chúa.

Chính Chúa Giêsu đã làm gương về sự nghèo khó này: “Người đã tự hủy mình ra không” (Pl 2:7), “Con Người không có nơi tựa đầu” (Lc 9:58). Các môn đệ cũng được kêu gọi từ bỏ mọi sự để đi theo Người (Lc 5:11; 18:28). Như vậy, nghèo khó ở đây không chỉ là một tình trạng vật chất, mà là một sự lựa chọn gắn bó hoàn toàn với Thiên Chúa.

Ngược lại, người giàu không có nghĩa là có tội vì của cải, nhưng họ đã đặt niềm tin vào tài sản của mình thay vì vào Thiên Chúa. Họ tìm kiếm sự an ủi nơi vật chất thay vì nơi Nước Trời. Như dụ ngôn về ông nhà giàu và Lazarô cho thấy, ông nhà giàu đã sống trong sự sung túc mà không quan tâm đến người nghèo bên cạnh mình (Lc 16:19-31).

Mối phúc thứ hai và thứ ba tiếp tục mô tả tình trạng thiếu thốn thực tế của con người:

“Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải đói, vì Thiên Chúa sẽ cho anh em được no đầy” (Lc 6:21a).

“Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải khóc, vì anh em sẽ được vui cười” (Lc 6:21b).

Những người đói và khóc lóc ở đây là những người đang chịu đau khổ vì hoàn cảnh bất công trong thế gian. Nhưng Thiên Chúa sẽ can thiệp để ban cho họ niềm vui và sự no đủ trong Nước Trời.

Trái lại, Chúa Giêsu cảnh báo những kẻ đang no đủ và vui cười hiện tại:

“Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ no nê, vì các ngươi sẽ phải đói” (Lc 6:25a).

“Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ đang vui cười, vì các ngươi sẽ phải sầu khổ khóc than” (Lc 6:25b).

Niềm vui của những người giàu có và no đủ trong hiện tại chỉ là tạm bợ, vì họ không đặt nền tảng đời sống trên Thiên Chúa, nên khi sự phán xét của Ngài đến, họ sẽ không còn gì cả.

Mối phúc thứ tư hướng đến những ai bị bách hại vì danh Chúa:

“Phúc cho anh em khi vì Con Người mà người ta thù ghét, khai trừ, sỉ vả và loại trừ anh em như kẻ xấu xa” (Lc 6:22).

Ngược lại, Chúa Giêsu cảnh báo những ai được người đời tung hô:

“Khốn cho các ngươi khi được mọi người ca tụng, vì các ngôn sứ giả cũng đã được cha ông họ đối xử như thế” (Lc 6:26).

Những ai trung thành với Chúa có thể bị thế gian thù ghét, nhưng họ sẽ được Thiên Chúa chúc phúc. Ngược lại, những kẻ chỉ tìm kiếm sự khen ngợi của thế gian mà xa rời Thiên Chúa sẽ bị luận phạt.

Bài giảng trên cánh đồng trong Tin Mừng Luca nhấn mạnh đến sự đảo ngược của Nước Thiên Chúa: những ai nghèo khó, đói khát và chịu bách hại ở đời này sẽ được Chúa chúc phúc, trong khi những kẻ giàu có, no đủ và được tung hô sẽ gặp phải sự đau khổ trong tương lai.

Lời mời gọi của Chúa Giêsu vẫn vang vọng đến mỗi người chúng ta hôm nay: liệu chúng ta có sẵn sàng từ bỏ những gì mình có để trở thành môn đệ của Người?

“Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó, vì Nước Thiên Chúa là của anh em!” (Lc 6:20).

Lm. Anmai, CSsR

Hạnh Phúc Đích Thực Trong Chúa

Ai trong chúng ta cũng mong muốn được sống sung sướng, hạnh phúc. Trong quan niệm của nhiều người, sự giàu có, tiền bạc dư dả chính là chìa khóa mở cánh cửa hạnh phúc. Không ít người tin rằng: “Có tiền mua tiên cũng được!” và vì thế, số lượng người mua xổ số ngày càng đông, mong muốn đổi đời trong chốc lát để có được cuộc sống như mơ ước.

Tuy nhiên, thực tế lại chứng minh rằng tiền bạc không phải là bảo đảm duy nhất cho hạnh phúc. Các nghiên cứu xã hội học chỉ ra rằng tỷ lệ tự tử ở những nước giàu có như Hoa Kỳ và châu Âu cao hơn nhiều so với các nước nghèo. Thậm chí, những người trúng xổ số với số tiền khổng lồ lại không cảm thấy hạnh phúc hơn, ngược lại còn gặp nhiều rắc rối, thậm chí có trường hợp phải sống ẩn dật hoặc đối mặt với nguy cơ bị sát hại. Câu chuyện ngụ ngôn của La Fontaine về “Ông Phú Hộ” cũng minh chứng điều này: sự giàu có có thể mang lại lo lắng và mất mát nhiều hơn là niềm vui thực sự.

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu giảng dạy về “Tám Mối Phúc Thật” – một giáo huấn đi ngược lại quan điểm thế gian. Ngài không chúc phúc cho những người giàu có, quyền thế, ăn sung mặc sướng, mà lại chúc phúc cho những ai nghèo khó, đau khổ, bị bách hại. Lời giảng dạy của Chúa Giêsu như một lời nhắc nhở: hạnh phúc thật không đến từ vật chất bên ngoài mà từ lòng tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa. Như lời tiên tri Giêrêmia trong bài đọc I: “Phúc thay kẻ đặt niềm tin nơi Chúa, lấy Chúa làm chốn nương thân! Họ như cây trồng bên dòng nước, đâm rễ sâu vào mạch nước trong lành, khi nắng hạn cũng chẳng sợ gì, lá vẫn xanh tươi, trổ sinh hoa trái đúng mùa.”

Chúa Giêsu là gương mẫu của một cuộc sống hoàn toàn phó thác vào Chúa Cha. Ngài đã chọn con đường nghèo khó, yêu thương và phục vụ, chấp nhận bị chống đối, bách hại và cuối cùng chịu chết trên thập giá để cứu chuộc nhân loại. Nếu chúng ta chỉ tìm kiếm hạnh phúc nơi giàu sang và danh vọng mà không đặt niềm tin vào Thiên Chúa, chúng ta sẽ trở nên đáng thương hơn hết thảy, như Thánh Phaolô nhắc nhở trong bài đọc II hôm nay.

Lời Chúa trong Thánh Vịnh 1 cũng khẳng định rằng người công chính, biết đặt trọn niềm tin vào Chúa, sẽ được chúc phúc:

Phúc cho ai không theo mưu toan kẻ gian ác,
Không theo đường lối những tội nhân,
Không ngồi chung với những kẻ khinh bỉ người khác;
Nhưng vui thỏa trong lề luật Chúa,
Và suy ngẫm luật Chúa đêm ngày.

Họ như cây trồng bên bờ suối nước,
Trổ sinh hoa trái đúng mùa,
Lá cây không bao giờ tàn úa,
Tất cả công việc họ làm đều thịnh đạt.

Giáo Hội tiếp tục sứ mạng của Chúa Kitô, loan báo Tin Mừng, chăm sóc người nghèo khổ, bệnh tật, đem lại ánh sáng hy vọng cho những ai lầm than. Dù bị bách hại, Giáo Hội vẫn kiên trì trong sứ vụ yêu thương. Biết bao chế độ độc tài, biết bao kẻ thù của Thiên Chúa đã qua đi, nhưng Giáo Hội của Ngài vẫn vững bền.

Là môn đệ Chúa, chúng ta được mời gọi bước theo con đường của Ngài: yêu thương kẻ thù, làm ơn cho những ai ghét bỏ mình, chúc lành cho những người nguyền rủa mình và cầu nguyện cho những ai vu khống mình (Lc 6,27). Đó chính là con đường tình yêu, con đường dẫn đến hạnh phúc đích thực, hạnh phúc không chỉ ở đời này mà còn trong cuộc sống vĩnh cửu mai sau.

Lm. Anmai, CSsR

HẠNH PHÚC ĐÍCH THỰC

Bài Tin Mừng hôm nay (Lc 6,17.20-26) có thể coi là bài giảng đầu tiên của Chúa Giêsu trước đông đảo dân chúng. Trước đó, Ngài đã giảng trong hội đường quê hương Nadarét (Lc 4,16-30) nhưng chỉ dành cho đồng hương. Đây là bài giảng quan trọng, giúp chúng ta nhận ra con đường dẫn đến hạnh phúc đích thực theo Tin Mừng.

Thánh Mátthêu ghi lại tám mối phúc, còn thánh Luca chỉ tóm lược thành bốn mối phúc và kèm theo bốn lời cảnh báo. Những kẻ được chúc phúc là những người nghèo khổ, đói khát, đang khóc lóc và bị bách hại. Ngược lại, những kẻ bị quở trách là những người giàu có, no đầy, vui cười và được tâng bốc. Điều này đặt ra cho chúng ta một câu hỏi quan trọng: đâu là hạnh phúc đích thực?

Chúa Giêsu không coi sự nghèo khổ là hạnh phúc tự thân, nhưng vì họ dễ mở lòng ra với Thiên Chúa. Những người nghèo khó không bị vướng bận vào của cải trần gian, nên họ dễ dàng cậy trông vào Chúa hơn. Sự đau khổ có thể là phương tiện giúp con người hướng đến Nước Trời, biết tín thác vào Chúa và khao khát sự công chính.

Chúa Giêsu không lên án người giàu chỉ vì họ có của cải, nhưng Ngài cảnh báo họ vì sự bám víu vào vật chất có thể làm chai đá tâm hồn, khiến họ quên đi người nghèo và xa cách Thiên Chúa. Khi một người chỉ lo hưởng thụ, họ sẽ không còn khát khao tìm kiếm Thiên Chúa và đời sống thiêng liêng trở nên nghèo nàn.

Trong trận đại dịch cúm năm 1918 ở Mỹ, thay vì chỉ giúp đỡ bằng tiền bạc, một nhóm người giàu tại New York đã tự mình đến bệnh viện chăm sóc bệnh nhân, lau dọn phòng bệnh và an ủi những người đau khổ. Đây chính là những người giàu nhưng vẫn được Thiên Chúa chúc phúc, vì họ biết sống yêu thương và chia sẻ.

Tiền bạc tự nó không có giá trị đạo đức. Nó có thể dùng vào việc tốt cũng như việc xấu. Nếu biết dùng tiền của để giúp đỡ người khác, chúng ta sẽ tích lũy kho tàng trên trời. Nhưng nếu chỉ lo vun vén cho bản thân, thì của cải sẽ trở thành gánh nặng ngăn cản con đường đến với Chúa.

Thánh Phaolô dạy: “Cho đi thì có phúc hơn là nhận lãnh” (Cv 20,35). Khi chúng ta biết sống bác ái, giúp đỡ những người nghèo khổ, chúng ta sẽ cảm nhận được niềm vui sâu xa mà tiền bạc không thể mang lại. Sự thanh thản trong tâm hồn, lòng yêu thương và lòng biết ơn là những dấu chỉ của hạnh phúc đích thực.

Hạnh phúc theo Tin Mừng không nằm ở sự giàu có hay nghèo khó bên ngoài, mà là thái độ nội tâm đối với của cải và cuộc sống. Những ai đặt niềm tin vào Chúa, biết sống chia sẻ và yêu thương, mới thực sự được chúc phúc. Ngược lại, những ai chỉ lo hưởng thụ mà không quan tâm đến người khác sẽ phải đối diện với lời cảnh báo của Chúa.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết tìm kiếm hạnh phúc nơi Chúa, biết mở rộng con tim để yêu thương và chia sẻ với tha nhân. Xin cho chúng con biết dùng của cải đời này để tích lũy kho tàng trên trời. Amen.

Lm. Anmai, CSsR

CON ĐƯỜNG DẪN TỚI HẠNH PHÚC

Hôm nay, trong Chúa nhật VI Thường niên năm C, chúng ta cùng suy ngẫm về bài Tin Mừng đặc biệt mang tính cách mạng của Chúa Giêsu. Những lời dạy dỗ của Ngài không chỉ là những giáo huấn đạo đức thông thường, mà còn là một sự đảo ngược hoàn toàn những giá trị của thế gian. Chúa Giêsu không ngần ngại công bố rằng những ai thế gian cho là bất hạnh lại chính là người có phúc, và những ai thế gian ca tụng lại là những người đáng thương. Điều này có thể khiến chúng ta bỡ ngỡ, nhưng đó chính là chìa khóa mở ra con đường hạnh phúc đích thực.

Khi đọc những lời Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy rằng Ngài đã đưa ra những tiêu chuẩn hoàn toàn khác với suy nghĩ của con người. Thử tưởng tượng, nếu chúng ta gặp một người nghèo khó mà lại bảo họ rằng: “Bạn có phúc quá!” Và nếu chúng ta gặp một người giàu có mà lại nói với họ: “Khổ cho bạn quá!” Điều đó nghe có vẻ nghịch lý, nhưng chính là sự thật mà Chúa Giêsu muốn mặc khải.

Chìa khóa của bài học này nằm ở câu nói của Chúa: “Khốn cho các ngươi là những kẻ giàu có, vì các ngươi đã được phần thưởng của mình rồi!” (Lc 6,24). Từ “được” ở đây mang ý nghĩa rằng họ đã nhận đủ phần phúc của mình trong đời này, nhưng đó cũng là tất cả những gì họ có. Họ đã đầu tư tất cả tâm huyết vào những giá trị chóng qua của thế gian, và khi sự sống kết thúc, họ không còn gì trong cõi đời đời.

Câu chuyện ông nhà giàu và Ladarô nghèo khó trong Tin Mừng Luca (Lc 16,19-25) là một minh chứng rõ ràng cho chân lý này. Ông nhà giàu suốt đời hưởng thụ, không quan tâm đến người khác. Nhưng khi bước vào đời sau, ông mới nhận ra rằng mình chẳng còn gì, trong khi Ladarô – người đã chịu đau khổ trên trần gian – lại được an ủi trong lòng tổ phụ Áp-ra-ham.

Một câu chuyện khác là về người phú hộ giàu có trong Tin Mừng Luca 12,16-21. Ông này sau khi trúng mùa đã suy tính và quyết định phá nhà kho cũ để xây kho mới lớn hơn. Ông nghĩ rằng với số của cải tích trữ, mình có thể an hưởng suốt đời. Nhưng Chúa đã cảnh báo: “Hỡi kẻ ngu dại, ngay đêm nay linh hồn ngươi sẽ bị đòi lại, thế thì những gì ngươi đã tích trữ sẽ thuộc về ai?” Qua hai dụ ngôn này, Chúa Giêsu dạy rằng ai chỉ lo làm giàu ở trần gian mà không tích lũy kho báu trên trời thì quả là dại dột.

Nếu chúng ta chọn con đường theo Chúa Giêsu, chắc chắn chúng ta sẽ phải đối diện với nhiều thử thách. Ngài đã từng nói: “Nếu thế gian ghét anh em, anh em hãy biết rằng nó đã ghét Thầy trước.” (Ga 15,18). Chúng ta sẽ gặp khó khăn, sẽ bị bách hại, nhưng chúng ta có niềm hy vọng vững chắc rằng phần thưởng của chúng ta là ở trên trời.

Chúa Giêsu cũng cảnh báo: “Ai không vác thập giá mình mà đi theo Tôi thì không thể làm môn đệ Tôi được” (Lc 14,27). Đây là một sự lựa chọn liên tục, một quyết định phải được lặp đi lặp lại mỗi ngày trong đời sống của chúng ta.

Có người đã nhận xét rằng Chúa Giêsu hứa với các môn đệ ba điều: họ sẽ không sợ hãi, họ sẽ có một niềm vui không thể giải thích được, và họ sẽ luôn gặp khó khăn. Nhưng chính Chúa Giêsu dạy rằng niềm vui trên trời sẽ bù đắp gấp bội những đau khổ trần gian. Thánh Phaolô cũng khẳng định: “Một chút gian truân tạm thời trong hiện tại sẽ mang lại cho chúng ta cả một khối vinh quang vô tận, tuyệt vời” (2Cr 4,17).

Bài Tin Mừng hôm nay đặt chúng ta trước một sự lựa chọn rõ ràng: chúng ta muốn hạnh phúc theo cách của Thiên Chúa hay theo cách của thế gian? Nếu chúng ta chọn con đường dễ dãi, hưởng thụ, chúng ta sẽ chỉ có phần thưởng tạm bợ. Nhưng nếu chúng ta chọn con đường theo Chúa, dù có khó khăn, đau khổ, nhưng phần thưởng dành cho chúng ta sẽ là hạnh phúc đời đời.

Xin Chúa ban ơn giúp chúng ta can đảm chọn con đường của Ngài, để rồi trong mọi hoàn cảnh, dù giàu hay nghèo, dù vui hay buồn, chúng ta luôn biết rằng hạnh phúc đích thực không hệ tại ở những gì chúng ta sở hữu, mà ở nơi Thiên Chúa, Đấng là nguồn mọi phúc lành.

Nguyện xin Chúa Giêsu là Đấng đã chỉ cho chúng ta con đường dẫn đến hạnh phúc, giúp chúng ta biết từ bỏ những gì phù phiếm để tìm kiếm giá trị bền vững. Xin Mẹ Maria, Đấng luôn đặt niềm tin trọn vẹn nơi Thiên Chúa, cầu bầu cho chúng ta biết sống theo những lời dạy của Chúa Giêsu, để đến ngày sau hết, chúng ta được hưởng hạnh phúc đích thực trong Nước Trời. Amen.

Lm. Anmai, CSsR

CON ĐƯỜNG DẪN TỚI HẠNH PHÚC

Hôm nay, trong Chúa nhật VI Thường niên năm C, chúng ta cùng suy ngẫm về bài Tin Mừng đặc biệt mang tính cách mạng của Chúa Giêsu. Những lời dạy dỗ của Ngài không chỉ là những giáo huấn đạo đức thông thường, mà còn là một sự đảo ngược hoàn toàn những giá trị của thế gian. Chúa Giêsu không ngần ngại công bố rằng những ai thế gian cho là bất hạnh lại chính là người có phúc, và những ai thế gian ca tụng lại là những người đáng thương. Điều này có thể khiến chúng ta bỡ ngỡ, nhưng đó chính là chìa khóa mở ra con đường hạnh phúc đích thực.

Khi đọc những lời Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy rằng Ngài đã đưa ra những tiêu chuẩn hoàn toàn khác với suy nghĩ của con người. Thử tưởng tượng, nếu chúng ta gặp một người nghèo khó mà lại bảo họ rằng: “Bạn có phúc quá!” Và nếu chúng ta gặp một người giàu có mà lại nói với họ: “Khổ cho bạn quá!” Điều đó nghe có vẻ nghịch lý, nhưng chính là sự thật mà Chúa Giêsu muốn mặc khải.

Chìa khóa của bài học này nằm ở câu nói của Chúa: “Khốn cho các ngươi là những kẻ giàu có, vì các ngươi đã được phần thưởng của mình rồi!” (Lc 6,24). Từ “được” ở đây mang ý nghĩa rằng họ đã nhận đủ phần phúc của mình trong đời này, nhưng đó cũng là tất cả những gì họ có. Họ đã đầu tư tất cả tâm huyết vào những giá trị chóng qua của thế gian, và khi sự sống kết thúc, họ không còn gì trong cõi đời đời.

Câu chuyện ông nhà giàu và Ladarô nghèo khó trong Tin Mừng Luca (Lc 16,19-25) là một minh chứng rõ ràng cho chân lý này. Ông nhà giàu suốt đời hưởng thụ, không quan tâm đến người khác. Nhưng khi bước vào đời sau, ông mới nhận ra rằng mình chẳng còn gì, trong khi Ladarô – người đã chịu đau khổ trên trần gian – lại được an ủi trong lòng tổ phụ Áp-ra-ham.

Một câu chuyện khác là về người phú hộ giàu có trong Tin Mừng Luca 12,16-21. Ông này sau khi trúng mùa đã suy tính và quyết định phá nhà kho cũ để xây kho mới lớn hơn. Ông nghĩ rằng với số của cải tích trữ, mình có thể an hưởng suốt đời. Nhưng Chúa đã cảnh báo: “Hỡi kẻ ngu dại, ngay đêm nay linh hồn ngươi sẽ bị đòi lại, thế thì những gì ngươi đã tích trữ sẽ thuộc về ai?” Qua hai dụ ngôn này, Chúa Giêsu dạy rằng ai chỉ lo làm giàu ở trần gian mà không tích lũy kho báu trên trời thì quả là dại dột.

Nếu chúng ta chọn con đường theo Chúa Giêsu, chắc chắn chúng ta sẽ phải đối diện với nhiều thử thách. Ngài đã từng nói: “Nếu thế gian ghét anh em, anh em hãy biết rằng nó đã ghét Thầy trước.” (Ga 15,18). Chúng ta sẽ gặp khó khăn, sẽ bị bách hại, nhưng chúng ta có niềm hy vọng vững chắc rằng phần thưởng của chúng ta là ở trên trời.

Chúa Giêsu cũng cảnh báo: “Ai không vác thập giá mình mà đi theo Tôi thì không thể làm môn đệ Tôi được” (Lc 14,27). Đây là một sự lựa chọn liên tục, một quyết định phải được lặp đi lặp lại mỗi ngày trong đời sống của chúng ta.

 người đã nhận xét rằng Chúa Giêsu hứa với các môn đệ ba điều: họ sẽ không sợ hãi, họ sẽ có một niềm vui không thể giải thích được, và họ sẽ luôn gặp khó khăn. Nhưng chính Chúa Giêsu dạy rằng niềm vui trên trời sẽ bù đắp gấp bội những đau khổ trần gian. Thánh Phaolô cũng khẳng định: “Một chút gian truân tạm thời trong hiện tại sẽ mang lại cho chúng ta cả một khối vinh quang vô tận, tuyệt vời” (2Cr 4,17).

Hôm nay, chúng ta cùng suy niệm về các mối phúc thật theo Thánh Luca, một bản văn hoàn toàn đặc biệt so với các mối phúc trong Tin Mừng Thánh Matthêu. Trong khi Thánh Matthêu trình bày Chúa Giêsu giảng Trên Núi với chín mối phúc, nhấn mạnh đến khía cạnh nghèo khó tâm linh, sự đói khát công lý và những đau khổ nội tâm, thì Thánh Luca trình bày Bài Giảng Trên Chỗ Đất Bằng với bốn mối phúc và bốn mối họa. Luca nói về những người nghèo khó thật, những kẻ đang đói khát và khóc chảy nước mắt.

Thánh Luca miêu tả Chúa Giêsu đi xuống và đứng giữa dân chúng, như Môsê từ ngọn núi Sinai xuống với dân Israel. Trước khi giảng dạy, Người đã dành một đêm trên núi để cầu nguyện với Thiên Chúa (Lc 6,12). Chúa Giêsu nhìn thế giới khác chúng ta, vì Người nhìn bằng cái nhìn của Thiên Chúa. Trong khi chúng ta tìm kiếm hạnh phúc trong may mắn, tiền bạc, thành công, Chúa Giêsu tuyên bố rằng hạnh phúc là một quyết định. “Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó, bây giờ đang phải đói, bây giờ đang khóc…” (Lc 6,20-21).

Thánh Luca nhấn mạnh rằng những người nghèo thật, đang khó khăn thật, sẽ được Thiên Chúa an ủi và nâng đỡ. “Anh em bây giờ đang khóc, anh em sẽ được cười” (Lc 6,21). Bên cạnh các mối phúc, Chúa Giêsu cũng tuyên bố bốn mối họa: “Khốn cho các ngươi là những kẻ giàu có, vì các ngươi đã được phần an ủi của mình rồi” (Lc 6,24). Chúa Giêsu không kết án người giàu, nhưng Người cảnh báo rằng sự giàu có dễ làm chúng ta quên đi Thiên Chúa. Đây là mối nguy lớn, vì tiền bạc có thể làm người ta tự mãn và không còn khát khao Thiên Chúa.

Lm. Anmai, CSsR

Previous articleTùy bút ngày 14 – 2 – Lm. Anmai, CSsR
Next article5 bài suy niệm Tin Mừng Thứ Hai tuần VI TN – Lm. Anmai, CSsR