Gần như cả thế giới này đang không tin vào điều đó, đang cố chứng minh và thuyết phục những người khác trong đó có chính bản thân mình rằng “trên đời này không có gì hoàn hảo cả”. Thực tế là cuộc sống này quá phức tạp và luôn có những khiếm khuyết.
Cuộc sống thật bất công, dường như bất hạnh luôn xảy đến với bạn còn may mắn thì chẳng bao giờ mỉm cười. Bạn không hề thuộc về thế giới này, bạn chỉ làm cho mọi người đau khổ, bạn chỉ là gánh nặng, tất cả mọi thứ đều bế tắc và ngõ cụt, không còn có chút hi vọng vào tương lai, có lẽ chỉ có cái chết mới có thể giải thoát được sự tù túng này?
Đã bao giờ bạn nghĩ như thế chưa? Bạn cảm thấy mình thừa thãi? Bạn nhìn người khác và cảm thấy ghen tị? Bạn oán trách ông trời rằng tại sao bạn không thể được như họ?
Nếu bạn không rơi vào hoàn cảnh này, có thể bạn đã lập kỉ lục Guiness, trở thành một ca sĩ, diễn viên, người mẫu, cầu thủ nổi tiếng? Bạn nghĩ thế chứ? Nếu không thì bạn cũng là người có một việc làm tử tế với mức lương ổn định, có một gia đình hạnh phúc, được đến chỗ này chỗ kia. Bạn có nghĩ thế không?
Đôi lúc bạn tự nhủ rằng bạn cũng làm được như người này người kia thậm chí tốt hơn họ nhưng họ thì vẫn cứ an nhàn hạnh phúc, có phải vậy không? Bạn có cho rằng chỉ mình bạn hay những người khuyết tật giống như bạn mới phải chịu những bất hạnh tương tự?
Đã bao giờ bạn ước muốn điều gì đó mà chẳng dám thực hiện? Bạn sợ hay chắc chắn rằng bạn không thể làm được? Bạn sợ người khác sẽ cho là viển vông và cười nhạo bạn? Bạn sợ sẽ phải làm phiền đến những người khác?
Bạn quan tâm, để ý và muốn chăm sóc ai đó nhưng bạn lại nghĩ rằng mình không thể làm được. Bạn muốn đền đáp hay làm gì cho một ai đó nhưng bạn nhận ra rằng bạn không thể làm gì cho họ hay là họ nói họ không cần gì ở bạn?
Bạn chán nản, mệt mỏi và cảm thấy bế tắc giữa cuộc đời? Bạn cảm thấy bất lực, thấy mình không có lối thoát, thấy tương lai bạn mờ mịt và chỉ là ngõ cụt?
Dù bạn đang nghĩ và cảm thấy điều đó mỗi ngày, hay chỉ đôi khi nghĩ đến thì bạn cũng đang tự làm cho chính mình tổn thương.
Những gì tôi viết ở đây sẽ không hề mang tính triết lý, tư tưởng giáo dục hay tuyên truyền cho bất cứ một tôn giáo hay môn phái nào. Tôi cũng sẽ không hướng bạn tới một định lý, một lý thuyết nào. Tất cả những gì tôi viết ở đây chỉ là bạn, cuộc sống, hạnh phúc và tương lai của bạn. Và tôi sẽ viết nó một cách ngắn gọn, đơn giản, dễ hiểu nhất một cách có thể.
Khi bạn đọc xong và sẽ bảo “ừ, cũng đúng đấy. Nhưng chắc không dành cho mình. Mình có nỗi khổ riêng mà chẳng ai hiểu được” hay là “họ chỉ nói lý thuyết suông, họ cứ sống như mình đi rồi biết cuộc sống ấy khó khăn như thế nào”.
Vì thế trước khi đọc những gì tôi viết ở đây, tôi muốn bạn biết rằng người viết nó là một người hoàn-toàn-bình-thường, là cô gái trẻ với thể trạng yếu ớt ở lứa tuổi hai mươi, là người khuyết tật nặng, bị liệt hoàn toàn từ ngực trở xuống (do chấn thương cột sống), không thể ngồi được nếu không có chỗ dựa hoặc bám chắc, không thể chủ động tiểu tiện đại tiện, vẫn bị loét hoại tử, hầu như không thể ra khỏi nhà và vẫn bị các cơn đau hành hạ hàng ngày, mọi sinh hoạt đều cần sự hỗ trợ của người thân. Người viết nó cũng không có bằng cấp, học vị, chưa kết hôn, chưa có con cái, không có tài khoản riêng, không có điều kiện kinh tế khá giả, không tham gia vào bất kì trung tâm, khóa học kĩ năng sống hay theo một trường phái nào. Tất cả chỉ là sự trải nghiệm cá nhân.
Vì thế, bạn hãy mở lòng đón nhận những gì tôi viết bằng sự nỗ lực như tôi đang cố gắng phấn đấu để dám viết những dòng chữ này mà không thấy thẹn với lòng mình. Tôi không nói về bản thân mình hay một số người nào đó, tôi đang nói về tất cả chúng ta – những người mang những khiếm khuyết (tôi sẽ chỉ gọi đó là khiếm khuyết) để tất cả chúng ta sẽ cùng cố gắng, không vì riêng một ai. Hãy đón nhận những gì tôi viết như là một người bạn thân của bạn đang chia sẻ với bạn về những điều mà người bạn thân ấy rút ra được qua những tháng ngày cố gắng đến kiệt cùng chỉ để được sống.
Cuộc sống này không hề hoàn hảo. Phải, cuộc sống này không hoàn hảo. Chúng ta không hoàn hảo, chúng ta có những khiếm khuyết mà bất cứ ai cũng có thể nhìn thấy được. Nhưng không có lý do gì để chúng ta không sống một cách hoàn hảo – sống một cách trọn vẹn ý nghĩa, yêu thương mà không bao giờ phải hối tiếc; không có lý do gì để chúng ta không nuôi dưỡng một niềm tin hoàn hảo – là một niềm tin có thể vượt qua được mọi thử thách của cuộc đời, để luôn hướng đến những điều tốt đẹp hơn, để chúng ta vẫn cảm thấy cuộc sống này hoàn hảo, thậm chí ngay những khiếm khuyết cũng trở nên hoàn hảo dưới một đôi mắt đẹp.
HBV