ĐÁNH GHEN

2

ĐÁNH GHEN

Chúng tôi lấy nhau khi công việc đã ổn định. Những năm đầu dù chưa khá giả nhưng vợ chồng hạnh phúc, đi đâu cũng có nhau. Hai đứa trẻ đủ trai đủ gái khỏe mạnh ra đời, tôi nghĩ cuộc sống sẽ mãi êm đềm như thế. Rồi mọi việc thay đổi khi chồng tôi được đề bạt tăng chức, anh có thêm nhiều tiền, lại nhiều mối quan hệ, thường xuyên đi tiếp khách.

Thời gian chồng ở nhà chỉ vài tiếng, dành cho việc ngủ. Vợ con, chuyện nhà cửa… hầu như anh chẳng còn quan tâm.

Chồng tôi bắt đầu có bồ, tôi cho người theo dõi và biết đó là cô gái trẻ cỡ 24-26 tuổi. Trẻ trung, biết nũng nịu, ăn mặc sành điệu, thảo mai có tấm thân bốc lửa làm bên sự kiện… là thông tin tôi thu thập được về bồ của chồng mình.

Với tính khí nóng nảy. Lúc ấy tôi đã 45 tuổi và chồng đã trên 50 tuổi, tôi lên kế hoạch đánh ghen “tiểu tam” bằng những kinh nghiệm thu thập được trên mạng. “Chẳng nhẽ mình lại thua một đứa con gái tý tuổi đầu”, suy nghĩ này tiếp thêm sức mạnh cho tôi. Sau khi suy tính đường đi nước bước, tôi lại ngại ngùng lo sợ không làm được, ê chề ra. Bạn bè tôi thì khuyên nơi chồng là chính, chồng hư là chính, về nói chuyện với chồng trước.

Chưa kịp nói chuyện với chồng. Ai ngờ cô ta tìm đến nhà tôi khi chồng tôi không có nhà dằn mặt tôi yêu cầu tôi ly hôn, yêu cầu tôi và các con dọn ra khỏi nhà, đòi bố cho con cô ta. Tôi khá sốc và nóng nẩy mở cửa nhà cãi tay đôi với cô ta.

Đang cãi vã, cô ta gọi chồng tôi về với dáng vẻ rất hỗn láo tôi định tát cô ta, nhưng người chồng bao năm đầu gối tay ấp đã kịp ngăn cản, còn tát tôi một cái.

– “Muốn ầm ĩ hả, già rồi làm sao so được với gái trẻ”.

Câu nói của anh khiến tim tôi đau nhói, đứng khóc như một đứa trẻ, còn cô bồ cười khẩy.

Tôi viết đơn ly hôn, chồng không đồng ý cứ nổi nóng lên đập đồ đạc, tôi nói là đánh tôi, quyền nuôi con thuộc về tôi. Chưa ra kịp nộp ra toà thì đau đớn nhất là chuyện tôi bị đánh ghen bị lan truyền đến cơ quan rồi cả lớp học của hai con, chính cô bồ tung lên mạng. Chúng xấu hổ đòi bỏ học, thậm chí con gái lớn còn có ý định tự vẫn vì bị bạn bè trêu trọc. Tôi phải tìm đến bác sĩ tâm lý để giúp ba mẹ con vượt qua khoảng thời gian khó khăn đó.

Lúc đầu chồng tôi không chịu ly hôn, đi thôi về gây chuyện rồi đánh tôi vì tội tôi cãi nhau với bồ ông lại trước của nhà làm hàng xóm láng giềng đều hay…Con gái tôi đòi chết trước mặt bố, cháu đâm mình may ông ta nhanh tay nên chỉ vào cánh tay cháu…Cả hai đứa con đều không nhìn mặt bố. Tôi đưa bằng chứng ngoại tình bằng những clip cô ta gửi cho tôi, chồng về đánh tôi nên ly hôn đơn phương,

Các con thù bố ra mặt thậm trí về nội đám giỗ cả hai lảng tránh và thù hận ra mặt. Ngồi chung mân là cháu trai bỏ đi… Ông bà nội cũng chịu. Chỉ có anh tôi làm ăn xa về nghe bực quá nói:

– Đánh vợ là thằng hèn, giỏi thì đánh tao đây này.

Anh tẩm cho một trận thừa sống thiếu chết, nằm viện anh tôi chỉ mặt còn đánh vợ cũ nữa thì hết đường sống. Sau này ông ta không dám kiện mà không dám về thăm con, vì về đến cửa con chốt chặt cửa lại, không cho ông vào nhà..

Nhưng mỗi khi nhắc lại chuyện cũ, tôi thấy thương mình thì ít mà thương con thì nhiều. Tôi từng oán trách bản thân vì sao đứng cãi nhau với cô ta trước cửa nhà mình, rồi bị chồng đánh bị nhân tình tung lên mạng, để danh tiếng bản thân bị hoen ố, lại khiến con cái khổ sở. Nếu cho chọn lựa lại, tôi chắc chắn không làm như thế. Chắc phải nhún nhường nhân tình của chồng để đẹp mặt chồng.

Giờ cuộc sống của chúng tôi dần ổn định, con cái đi học bình thường và nghe đâu chồng cũ đã bỏ cô bồ nhí ngay chiều hôm đó. Cô ta bị lôi ra ngoài đường bị chồng tôi đánh một trận cũng tơi tả, may có người can không xẩy ra án mạng. Sau thì chồng cũ lấy lại tất cả những gì sắm cho cô ta đuổi thẳng về quê. Vì clip đó mà chồng cũ mất chức, còn bị nghỉ việc. Mất hết nội ngoại đều ê chề, bạn bè chế diễu..

Thời gian sau chồng trầm cảm, bố mẹ chồng khuyên tôi, khuyên các con tôi đừng căng thẳng với ông ta dễ dẫn đến bệnh nặng hơn. Nhưng hai con tôi nói thẳng :

– Ông chết cho bớt nhục, đã sai còn về đánh mẹ đều ấy không tha thứ được, mẹ không có lỗi trong chuyện này ..

“Hả được cơn giận của bản thân nhưng lại mang đến đau khổ cho chính giọt máu của mình. Liệu có đáng”, bác sĩ tâm lý từng nói với tôi như vậy. Tôi muốn gửi câu nói này cho những ai đang ở trong hoàn mình từng trải qua đừng đôi co với tiểu tam trước nhà hay trong nhà mình khi con cái mình có nhà, thằng chồng khốn nạn đã ngoại tình nó không bênh vợ vậy nên ly hôn ngay lập tức dù có thua thiệt kinh tế nhưng tránh tổn thất tinh thần cho mình và các con mình

Nay ba mẹ con tôi bán nhà chuyển đi chỗ khác, để con tôi không ám ảnh chuyện cũ, tuyệt giao xóm cũ để không nhớ chuyện xưa. Các cháu vẫn về quê thăm ông bà nội hứa sẽ học giỏi cho không phụ lòng tôi..… 🦅😭TL

Previous articleTÌNH YÊU
Next articleCŨNG ĐÀNH CÂM NÍN