Hãy thử một trò chơi. Giả như bạn bước vào một cái máy thời gian và đi ngược dòng thời gian để trở về năm 1776.
Giả như bạn mang theo tờ báo mới phát hành hôm nay và khi trở về năm 1776, giả như có vài người cầm lấy tờ báo ấy để đọc. Không biết họ sẽ hiểu được bao nhiêu về tờ báo ấy?
Phần lớn các nhà chuyên môn sẽ cho rằng họ không đủ kiến thức để hiểu tờ báo ấy. Họ sẽ đọc nó như một ngôn ngữ xa lạ. Thử kể ra một vài chữ mà những người thời 1776 không thể hiểu nổi: xe hơi, máy bay, phi hành gia, siêu xa lộ, siêu thị, máy lạnh, thị trường chứng khoán, rađiô, truyền hình, phi thuyền, đi trên mặt trăng, tên lửa tầm xa.
Rồi giả như có người hỏi bạn máy truyền hình là gì. Bạn sẽ nói đó là một phương cách để nhìn thấy những gì thật xa như ở mãi Trung Cộng mà đang thực sự xảy ra ở đó.
Giả như có người hỏi tên lửa tầm xa là gì. Bạn sẽ nói đó là một phương cách phóng đi một viên đạn thật lớn từ Hoa Kỳ và tiêu hủy một thành phố ở bên Nga.
Giả như có người hỏi đi trên mặt trăng là gì. Bạn sẽ nói đó là một người ở dưới đất dùng phi thuyền bay lên mặt trăng và bước đi trên đó.
Bạn nghĩ là họ sẽ nói gì với bạn?
Nếu họ là người có chút khả năng phán đoán, họ sẽ nói bạn điên. Vì bất cứ ai còn chút ý thức đều biết rằng bạn không thể thấy điều gì đó đang xảy ra ở Trung Cộng trong khi bạn còn ngồi ở Nữu Ước.
Bất cứ ai có ý thức đều biết rằng một viên đạn lửa bắn đi từ Hoa Kỳ, dù lớn đến đâu đi nữa, cũng không thể tiêu huỷ một thành phố ở Nga.
Bất cứ ai có ý thức đều biết rằng bạn không thể bay như chim lên mặt trăng, rồi bước ra ngoài dạo chơi rồi sau đó trở về mặt đất.
Mục đích của trò chơi là để chứng minh rằng những gì mà người của thế kỷ này cho rằng vô nghĩa và không thể được thì lại là điều thực tế và phổ thông đối với người của thế kỷ khác.
Mục đích của trò chơi là để cho thấy điều mà người ở thế kỷ này không bao giờ mơ tưởng tới thì đó lại là điều bình thường đối với người ở thế kỷ khác.
Có một bài học quan trọng ở đây. Nếu chúng ta nhìn về đời sống với một thái độ lạc quan, coi mọi sự đều có thể xảy ra thì có lẽ chúng ta sẽ đạt được điều đó.
Ngược lại, nếu chúng ta cho rằng có những điều không thể thực hiện được thì có lẽ chúng ta cũng thất bại không thể hoàn thành.
Vì người của thế kỷ này không thể phán đoán những gì có thể hay không thể ở thế kỷ khác.
Bây giờ hãy chơi một trò khác.
Giả như có ai đó từ năm 3000 đến địa cầu hôm nay trong một máy thời gian. Giả như người đó có một tờ báo mà trong đó không có những tin tức về các vụ bạo động, không có nghèo đói, không có chiến tranh giữa các quốc gia.
Giả như tờ báo đó chỉ toàn những câu chuyện đầy yêu thương, đầy bình an, đầy tình bạn.
Bạn sẽ nói gì?
Nếu bạn có chút ý thức bạn sẽ nói không thể nào có một thế giới như vậy được. Bạn sẽ nói đó là một thế giới không có thực. Bạn sẽ nói tờ báo ấy đầy những tuyên truyền để gây ấn tượng đối với người của thế kỷ 20.
Tại sao?
Vì bất cứ ai có ý thức đều biết rằng nơi đâu đó loài người là nơi đó có bạo động và hận thù.
Bất cứ ai có ý thức đều biết rằng nơi đâu có loài người là nơi đó có kẻ giầu và người nghèo.
Bất cứ ai có ý thức đều biết rằng nơi đâu có quốc gia là ở đó có võ lực và chiến tranh.
Có một bài học quan trọng ở đây. Nếu chúng ta nhìn đời sống với một thái độ bi quan, cho rằng hoà bình trên thế giới không thể nào có được, có lẽ chúng ta sẽ thất bại không đạt được điều đó.
Nếu chúng ta nhìn đời sống với thái độ cho rằng, tự trong tâm hồn, con người thì ích kỷ và vô lo, có lẽ chúng ta sẽ không thiết lập được một xã hội vị tha và biết chăm sóc cho nhau.
Nếu chúng ta nhìn đời sống với thái độ rằng các quốc gia vốn đã thù nghịch và hung dữ, có lẽ chúng ta không thể đạt được một nền hòa bình trên thế giới.
Và điều đó đưa chúng ta đến điểm quan trọng nhất.
Hòa bình trên mặt đất là điều có thể. Con người yêu thương nhau là điều có thể. Sự hài hòa giữa các quốc gia là điều có thể.
Và lý do mà những điều này có thể là vì Chúa Giêsu đã đến giữa chúng ta và dạy chúng ta phải sống như thế nào.
Lý do mà những điều ấy có thể được là vì Chúa Giêsu đã nói như vậy.
Đó là điều Chúa muốn nói khi Người dạy chúng ta cầu nguyện trong kinh Lạy Cha “Xin cho Nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời.”
Lý do mà những điều ấy có thể được là vì Chúa Giêsu đã chết để những điều đó có thể thực hiện được.
Lý do mà những điều ấy có thể được là vì Chúa Giêsu đã sống lại để những điều đó có thể thực hiện được.
Đó là điều Chúa Giêsu muốn nói với chúng ta trong bài phúc âm hôm nay.
“Nếu các con có đức tin lớn bằng hạt cải, các con có thể nói cây dâu này, ‘Hãy bật rễ lên và xuống dưới biển mà trồng!’ thì nó sẽ vâng lời các con .”
Tin mừng của phúc âm hôm nay là, qua đức tin, quyền năng của Thiên Chúa tùy thuộc nơi chúng ta.
Kết quả là, không có gì là không có thể-ngay cả một thế giới không có chiến tranh, ngay cả một thế giới không có nghèo đói, ngay cả một thế giới không còn hận thù.
Hãy nhớ rằng điều mà con người của thế kỷ này cho là không thể được thì người của thế kỷ khác lại cho là bình thường.
Đó chỉ là vấn đề quan điểm và đức tin. Đó chỉ là vấn đề tín thác nơi Chúa Giêsu khi Người nói:
“Nếu các con có đức tin lớn bằng hạt cải, các con có thể nói cây dâu này, ‘Hãy bật rễ lên và xuống dưới biển mà trồng!’ thì nó sẽ vâng lời các con .”