Tàn héo vì lòng ích kỷ

58

Một gia đình nhà rùa quyết định tổ chức một cuộc cắm trại. Loài rùa vốn dĩ làm cái gì cũng chậm chạp, phải mất đến bảy năm để chuẩn bị cho chuyến đi.

Cuối cùng, gia đình nhà rùa cũng khởi hành, đi tìm một nơi cắm trại thích hợp.

Rốt cuộc, khi chuyến đi kéo dài được hai năm thì chúng tìm được một nơi khá lý tưởng! Thêm 6 tháng nữa cho việc dọn dẹp, bày biện đồ ăn thức uống và hoàn tất mọi thứ.

Chúng đột nhiên phát hiện ra đã để quên muối ở nhà. Tất cả đều đồng tình rằng một chuyến đi cắm trại mà không có muối quả là một thảm cảnh. Sau một cuộc bàn bạc kỹ lưỡng, chú rùa bé nhất được chọn quay về nhà lấy muối. Mặc dù nhanh nhẹn nhất, chú bé rùa này vẫn kêu ca, khóc lóc, thụt vào vỏ lưỡng lự không muốn cất bước.

Nó chỉ đồng ý với một điều kiện: không ai được ăn thứ gì cho đến khi nó quay lại. Tất cả đều đồng ý và chú rùa nhỏ chịu ra đi.

Đã ba năm trôi qua, chú bé rùa vẫn chưa trở lại. Năm năm, rồi sáu năm…

Đến năm thứ bảy, cụ rùa cao tuổi nhất không chịu nổi cái đói. Cụ muốn được ăn và “khai trương” cái bánh đầu tiên. Ngay vào giây phút đó, chú bé rùa đột nhiên ló đầu ra khỏi bụi cây, la lớn lên:

“Thấy chưa ! Con biết là mọi người không thể chờ được mà. Bây giờ thì con không đi lấy muối nữa”.

Một số trong chúng ta lãng phí thời gian đợi chờ người khác làm những gì mà mình mong đợi. Chúng ta quá hóng chuyện người khác đang làm đến nỗi quên rằng mình chưa làm được gì cho bản thân mình.

Previous articleCái bẫy chuột
Next articleTrân châu bọt nước