THÁNG BA KỂ CHUYỆN VỀ THÁNH CẢ GIUSE

8

THÁNG BA KỂ CHUYỆN VỀ THÁNH CẢ GIUSE

Ở gần thành Granôpoli, một vùng đất nhỏ bé của nước Pháp, có một gia đình gồm năm người sống trong gian khó và niềm tin kiên định. Sau khi ông chồng qua đời sớm, mẹ con trở thành nguồn sống và niềm tựa cho nhau. Bà mẹ, với lòng đạo đức vững vàng, luôn dùng lời nói gương sáng để khuyên bảo, dạy dỗ các con theo con đường đức tin. Trong khi đó, hai cô em ngoan ngoãn chấp hành lời dạy, thì người anh cả – một người con trai được gửi đi học xa ở Paris – lại là điều khác hoàn toàn. Phần xác của hắn ốm yếu, nhưng điều đáng buồn hơn là phần hồn hắn đầy bê bối, khô khan tội lỗi. Hắn không cầu nguyện, không dự lễ, và mỗi khi thấy mẹ cùng các em chăm chú quỳ gối, hắn lại giễu cợt, chê bai như thể sự sám hối chỉ là những mê tín dị đoan của người khác. Ba mẹ con từng bền bỉ khuyên nhủ, kêu xin Chúa cải thiện con, nhưng hắn càng cứng đầu như đá.

Mỗi năm, vào tháng Ba, gia đình này đều thực hành nghi thức kính Thánh Cả Giuse – một truyền thống quý báu được gắn liền với lòng tin vào sự che chở và ơn cứu độ của Đấng Tạo Hóa. Năm ấy, mẹ nói với hai con nhỏ: “Hãy sốt sắng hơn để cầu nguyện cho người anh của chúng ta, để ơn cải được ban cho hắn, giúp hắn trở về với Chúa và sống theo đạo.” Những lời ấy, dù được dâng lên bằng cả tâm huyết của người mẹ, lại bị người anh cả khinh thường. Hôm trước ngày mùng một, mẹ cùng các em sắp xếp bàn thờ Thánh Cả với hoa, nến lung linh, để trang hoàng cho dịp đặc biệt. Người anh đi đâu về thấy bàn thờ đã được dọn dựng, liền hỏi: “Dọn làm gì vậy?” Mẹ nhẹ nhàng đáp lại: “Mai là tháng Thánh Giuse, mẹ và các em muốn kính Người hơn mọi năm, cầu xin cho con được ơn ăn năn, được cải thiện đời sống, được trở về với Chúa, sốt sắng giữ đạo.” Câu nói ấy, đối với người con đã rẽ lối, chỉ là một trò cười, khiến hắn cười lớn và lắc đầu với thái độ khinh thường.

Trong ba ngày mùng một, hai, ba của tháng Ba, trong khi mẹ cùng hai em quỳ gối cầu nguyện trước bàn thờ Thánh Cả Giuse, người anh lớn vẫn ngồi xa xa, cười nhạo sự mê tín dị đoan của gia đình. Nhưng rồi, từ ngày 7, 8 trở đi, có điều kỳ diệu xảy ra. Thay vì tiếp tục chế nhạo, hắn chững lại, ngồi yên lặng quan sát, dường như trong lòng bắt đầu có những suy tư sâu sắc. Đến ngày mùng 10, một sự thay đổi rõ ràng xuất hiện khi hắn tự làm dấu Thánh Giá và thỉnh thoảng, khi không ai thấy, hắn gặt nước mắt trộm vụng, thở dài kêu thầm: “Lạy Ông Thánh Giuse, xin thương linh hồn tôi.” Đó như một tiếng vọng của sự thức tỉnh, của một trái tim đau đớn vì những lỗi lầm và sự xa rời Thiên Chúa.

Ngày mùng 15 của tháng Ba, sau những ngày trầm tư, người anh lớn cuối cùng đến thú thật với mẹ: “Từ khi con bỏ qua Thiên Chúa, con luôn bối rối, lo âu không biết chừng.” Câu nói ấy như giải phóng gánh nặng trên lòng, mở ra cánh cửa cho sự ăn năn chân thành. Nhờ dịp đó, hắn quyết định thay đổi, quyết định ăn năn cải thiện đời sống, và kêu xin mẹ cùng hai em cầu nguyện cho con để con được ban ơn cải thiện thật lòng. Sau đó, hắn bắt đầu cầu nguyện, xét mình qua từng ngày, và rồi dũng cảm đi tìm linh mục để xưng tội và rước lễ sốt sắng – một bước ngoặt quan trọng trong hành trình trở về với Thiên Chúa.

Từ ngày ấy trở đi, người anh đã sống đạo rất tốt, dần dần trở thành tấm gương cho các em và làm cho mẹ vui lòng, tự hào về sự thay đổi của con. Nhưng cuộc đời trọn vẹn không dừng lại ở đó. Sau ba năm, khi người anh mắc bệnh nặng, chính trong tay Thánh Cả Giuse – biểu tượng của lòng bảo trợ và sự che chở – người anh được Chúa ban cho một cái chết lành êm, như lời hứa về ơn cứu độ của những ai biết ăn năn và trở về với Thiên Chúa.

Câu chuyện về người anh trong tháng Ba không chỉ là câu chuyện về một sự chuyển biến cá nhân, mà còn là minh chứng sống động cho sức mạnh của lời cầu nguyện, của lòng kiên trì và của ơn cải thiện. Nó dạy ta rằng, dù có bao nhiêu lần trái tim lạc lối, dù có bao nhiêu vết thương của quá khứ đã để lại dấu ấn đắng cay, thì chỉ cần biết ăn năn, biết trở về với Thiên Chúa, thì mọi sự đều có thể được thay đổi. Không ai là vô vọng, và không ai quá sâu lún đến mức không thể được cứu rỗi nếu lòng mình biết mở ra và nhận lấy ơn cứu độ.

Lễ kính Thánh Cả Giuse hàng năm trong gia đình này không chỉ là một nghi thức phụng vụ, mà còn là một truyền thống gắn bó, là niềm hy vọng và niềm tin vào sự chuyển biến của con người. Nó cho thấy rằng, ngay cả trong những hoàn cảnh khó khăn nhất, khi con người có thể chìm đắm trong tội lỗi và sự bất an, thì lòng sám hối chân thành và sự khích lệ của người thân sẽ luôn là nguồn động viên mạnh mẽ để đưa họ trở lại với con đường của sự sống vĩnh cửu.

Chúng ta học được rằng, sự cải hóa không đến từ những lời trách móc hay sự ép buộc, mà đến từ tình yêu thương, sự kiên trì cầu nguyện và niềm tin vào sự can thiệp của Thiên Chúa qua các vị thánh – trong trường hợp này là Thánh Cả Giuse. Câu chuyện ấy nhắc nhở chúng ta rằng, dù có bao nhiêu sai lầm, dù có bao nhiêu vết thương tâm hồn, thì chỉ cần biết ăn năn, biết cầu nguyện và luôn tin vào ơn cứu độ của Thiên Chúa, mỗi con người đều có thể tìm lại được chính mình, có thể trở nên tươi mới, tràn đầy hi vọng và sống một cuộc đời đầy ý nghĩa.

Những bài học quý báu từ câu chuyện ấy luôn vang vọng mãi trong lòng mỗi tín hữu, như một lời nhắc nhở rằng ơn cứu độ không bao giờ xa rời những ai biết ăn năn. Và chính từ đó, mỗi lần nhớ về Tháng Ba – Tháng của Thánh Cả Giuse – ta lại cảm nhận được sự che chở, lòng nhân từ và ân tình vô bờ của Thiên Chúa. Qua câu chuyện của người anh, ta càng nhận ra rằng, dù cuộc đời có đầy rẫy những thử thách, chỉ cần biết mở lòng, biết trở lại với nguồn gốc thiêng liêng của mình, ta sẽ tìm thấy được sự bình an và niềm vui thật sự.

Đó là một minh chứng cho thấy, không ai là quá muộn để cải thiện, không ai là quá sâu lún vào tội lỗi đến mức không thể được cứu rỗi. Và thông qua lòng sám hối và sự kiên trì cầu nguyện, tình yêu của gia đình và sự can thiệp của Thiên Chúa có thể mang lại sự chuyển biến diệu kỳ. Câu chuyện của người anh là lời nhắc nhở sống động cho tất cả chúng ta: hãy luôn tin rằng, dù có bao nhiêu sai sót trong quá khứ, chỉ cần lòng mình biết ăn năn và trở về, thì ơn cứu độ của Thiên Chúa luôn mở ra cho những ai chân thành khao khát được cải hóa.

Như vậy, Tháng Ba kể chuyện về Thánh Cả Giuse không chỉ là dịp để tổ chức một nghi thức phụng vụ thường niên, mà còn là thời khắc để mỗi người tự vấn, tự nhìn nhận bản thân, và từ đó biết trân trọng cơ hội được sống, được cải thiện, được trở về với Thiên Chúa. Câu chuyện ấy gửi gắm thông điệp về lòng kiên trì, sự hy vọng và sức mạnh của tình yêu thương gia đình, qua đó làm sống dậy niềm tin vào sự thay đổi và ơn cứu độ của Thiên Chúa.

Lm. Anmai, CSsR

Previous articleTIN GIÁO HỘI CÔNG GIÁO NGÀY 1 THÁNG 3 – 2025 Lm. Anmai, CSsR tạm dịch
Next article7 bài suy niệm Lời Chúa – Chúa Nhật VIII TN – Lm. Anmai, CSsR