ÐA SỐ CÁC VẬN ÐỘNG VIÊN ÐỀU KHÓC

79

ÐA SỐ CÁC VẬN ÐỘNG VIÊN ÐỀU KHÓC

Tại Thế vận hội Olympics ở Los Angeles mùa hè 1984, một trong những giây phút cảm động nhất Thế Vận Hội đã xảy ra một cách bất ngờ. Sự việc xảy ra được chiếu lại trên màn hình tivi ban tối, sau khi võ sĩ Jeff Blatnik của Hoa Kỳ đã đánh bại võ sĩ Thomas Johansson của Thụy Ðiển để dành huy chương vàng về bộ môn đô vật Graeco-Roman (Hy La).

Sau khi trận đấu kết thúc, Blatnik đã không vui mừng nhảy lên nhảy xuống, không vung tay cao lên trời, không hể hả cúi chào đám đông. Anh chỉ đơn giản quì gối, làm dấu thánh giá, cúi đầu cầu nguyện. Khi máy thu hình tập trung chiếu vào khuôn mặt Blatnik, hàng triệu khán giả đã trông thấy giòng suối lệ đổ xuống đôi gò má của anh. Blatnik có đủ lý do để khóc nhưng không phải khóc vì đã đoạt được huy chương vàng mà trước đây Mỹ Quốc chưa bao giờ đoạt được. Lý do còn to tát hơn như thế. Hai năm trước, Jeff Blatnik bị bệnh ung thư. Trước trận đấu 18 tháng anh phải giải phẫu. Vậy mà giờ đây khi dấn thân vào trận đấu võ quan trọng này. Anh đã đoạt được chiến thắng lớn nhất lần thứ hai trong đời mình.

Ngày hôm sau tất cả các tờ báo lớn đều đăng tải câu chuyện của Blatnik. Bàn luận những giọt lệ của Blatnik, phóng viên thể thao Bill Lyons đã viết như sau: “Một trong những điều đáng giá nhất của Thế vận hội Olumpics này là nó cho chúng ta thấy những giọt nước mắt khóc vì những lý do cao thượng có giá trị tẩy rửa và chữa bệnh… khi các vận động viên đoạt huy chương vàng bước lên bục vinh quang, quay mặt về lá cờ của họ, lắng nghe bản quốc thiều của đất nước họ, thì ngay lúc ấy mắt họ bắt đầu nhoà lệ… Dầu có khéo léo, khỏe mạnh, hay nhanh nhẹn, không ai ngăn được giọt lệ. Và trong khi biểu lộ sự mềm lòng do bản tính con người như thế, họ càng trở nên hấp dẫn lôi cuốn hơn“.

Ðây là điều đã xảy ra trong trường hợp Blatnik. Jeeff Blatnik đã trở thành một vị anh hùng tức khắc không phải vì anh đã chiến thắng Johansson, không phải vì anh đã chiến thắng bệnh ung thư, nhưng vì anh đã biết tỏ ra mềm lòng vì có bản tính con người như tất cả chúng ta. Bỗng chốc chàng khổng lồ nặng 220 cân Anh (cở 105 ký) này trở thành giống như mọi người chúng ta một cách thật tuyệt vời đầy cảm động.

Trong bài Phúc Âm hôm nay, chúng ta cũng thấy loại nét đẹp đầy cảm động như thế nới Ðức Giêsu, Con Thiên Chúa, đã khóc tại nấm mồ Lazarô. Ðây là một trong những pha cảm động nhất trong toàn bộ Phúc Âm, lý do là vì Chúa Giêsu cũng tỏ ra nhân tính y như chúng ta. Chúng ta thường hay quên mất nhân tính nơi Chúa Giêsu. Chúng ta thường hay quên rằng Chúa Giêsu từng bị đói trong hoang mạc, từng bị khát trên thập giá, từng bị mệt mỏi trên đường đến xứ Samaria, từng đau đớn nơi vườn Giêtsêmani.

Tại sao chúng ta cần phải nhớ đến những cảnh như thế trong toàn bộ Phúc Âm? Tại sao chúng ta cần phải nhận thức những giọt lệ lăn dài trên gò má Chúa Giêsu? Tại sao chúng ta cần phải ghi khắc vào tâm trí nhân tính của Chúa Giêsu?

Bởi vì nhân tính của Chúa Giêsu là điều khiến cho Ngài trở nên giống y như chúng ta. Bởi vì Chúa Giêsu từng chịu đói chịu khát, từng chịu mệt lả và đau đớn, nên chúng ta biết rằng Ngài hiểu được chúng ta khi chúng ta lâm vào những tình trạng tương tự như thế. Nghĩa là chúng ta biết rằng Ngài hiểu rõ thân phận con người. Và chính sự hiểu biết này đem lại cho chúng ta niềm hy vọng.

Tuy nhiên bài Phúc Âm hôm nay còn chứa đựng một điểm quan trọng hơn nữa về Chúa Giêsu, đó là Ngài không chỉ khóc thương Lazarô mà Ngài còn làm cho anh ta được sống lại. Như thế rõ ràng bài Phúc Âm cho thấy Chúa Giêsu không chỉ là một con người như bao kẻ khác mà Ngài còn là Con Thiên Chúa. Ngài không chỉ đem lại nguồn cảm hứng cho chúng ta qua nhân tính Ngài mà còn thông ban sức mạnh cho chúng ta qua thiên tính của Ngài. Ngài có thể tác động trên cuộc đời chúng ta bằng một cách thức mà không một ai khác có thể làm được. Chúng ta hãy trưng ra một ví dụ:

Sau thế chiến thứ hai, Cha Robert McAfee Brown là tuyên uý trên một chiếc tàu chuyển quân Mỹ. Chiếc tàu này chở binh lính từ Nhật trở về nước. Một số thủy thủ yêu cầu Cha Brown cùng tham dự với họ những buổi Thánh Kinh hằng ngày. Ngày nọ, nhóm người này đang học hỏi về câu chuyện Chúa làm cho Lazarô sống lại ra khỏi mồ. Sau buổi học hỏi, một anh thuỷ thủ trẻ tuổi đến tâm sự với cha: “Hình như Chúa ngỏ lời với con qua câu chuyện chàng Lazarô hôm nay”. Anh này giải thích rằng một hôm khi còn ở Nhật, anh gặp phải một cơn khủng hoảng trầm trọng. Lúc đó, anh bị một tội riêng mà anh đã phạm, mặc dù anh không còn nhớ rõ tình tiết, đè nặng trên lương tâm anh đến độ suýt nữa anh đã tự sát rồi.

Anh thủy thủ nói rằng trong suốt thời gian học hỏi Kinh Thánh, anh ta mới bắt đầu nhận thức được rằng Chúa Giêsu hiểu rõ hoàn cảnh của anh vì Ngài cũng là người. Và hơn thế nữa, anh nhận thức được Chúa Giêsu cũng là Thiên Chúa, nên Ngài có thể giúp đỡ anh một cách kỳ diệu khôn tưởng. Ngài có thể làm cho anh sống lại để sống một cuộc sống mới như Ngài đã từng làm cho Lazarô. Giữa lúc tội lỗi đè nặng, anh lính thủy đã khám phá ra Chúa Giêsu “là sự sống lại và là sự sống” không chỉ trong cuộc sống mai hậu, mà ngay trong cuộc sống dương trần này.

Câu chuyện Thế Vận Hội về Jeff Blatnik, câu chuyện Phúc Âm về chàng Lazarô và câu chuyện thời chiến nói về anh lính thủy, cả ba câu chuyện nói cho chúng ta về Chúa Giêsu theo hai cách thức đặc biệt:

Trước hết, các câu chuyện trên nhắc nhớ chúng ta Chúa Giêsu cũng làm một con người, nên Ngài cũng có nhân tính như chúng ta, vì thế Ngài đem lại cho chúng ta nguồn cảm hứng và hy vọng. Ðồng thời, các câu chuyện cũng nhắc nhớ chúng ta Chúa Giêsu còn là Con Thiên Chúa. Ngài có thể giúp đỡ chúng ta theo một cách thức mà không ai khác có thể làm nổi, một cách thức vượt quá mọi mơ ước to lớn nhất của chúng ta. Ngài có thể đưa chúng ta đến một cuộc sống mới như Ngài đã Phục sinh Lazarô vậy.

Ðó là Tin Mừng trong các bài đọc hôm nay. Tin mừng này nói rằng nhân tính của Chúa Giêsu là nguồn cảm hứng cho chúng ta, vì thiên tính của Ngài ban cho chúng ta nguồn sức mạnh. Vì Ngài là Ðấng đưa chúng ta đến cuộc sống mới.

Ðể kết thúc, chúng ta nhắc lại lời Thiên Chúa hứa với dân Israel và ngang qua dân Israel, Ngài cũng đã hứa với chúng ta trong bài đọc thứ nhất hôm nay:

Thiên Chúa đã phán như sau: “Hỡi dân Ta, Ta sẽ mở cửa huyệt cho các ngươi và sẽ truyền cho các ngươi sống dậy ra khỏi mồ… Ta sẽ đặt Thần khí Ta trong các ngươi để các ngươi được sống.
Lúc bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa. Thiên Chúa phán: Ta đã hứa và Ta sẽ thi hành
“.

Lm. Mark Link S.J.

Previous articleHAI PHÉP LẠ
Next articleHÃY TIN ! ĐỪNG CỨNG LÒNG NỮA