LUẬT YÊU THƯƠNG

82

 

Xã hội loài người mới có luật lệ. Tin Mừng hôm nay có lẽ mời gọi chúng ta suy nghĩ về ý nghĩa đích thực của luật lệ. Thú vật xem chừng cũng tuân thủ một thứ luật nào đó, nhưng là luật rừng. Khi con người dùng sức mạnh áp đặt luật lệ để nhằm quyền lợi của một thiểu số, chứ không nhằm phục vụ công ích, thì đó cũng chỉ là luật rừng, luật của kẻ mạnh mà thôi.

Trang Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu một lần nữa muốn xác nhận điều đó khi Ngài tuyên bố: “Phải làm các điều này mà không được bỏ qua các điều kia”. Chúa Giêsu đã đến để kiện toàn lề luật. Chúa Giêsu đã kiện toàn lề luật bằng cách mặc cho nó tinh thần yêu thương: yêu thương là linh hồn của lề luật. Tất cả lề luật trong đạo đều qui về một giới răn nền tảng và duy nhất, đó là yêu thương.

Các ngôn sứ là những người nói thay Chúa. Các ngài đã xuất hiện trong dòng lịch sử cứu độ, giữa lòng dân tộc Dothái. Khi dân Chúa đi sai đường lối Chúa dạy, các ngài liền lên tiếng cảnh báo. Lời các ngài nói thường làm cho người ta chói tai nên các ngài đã bị bách hại và giết chết. Gioan Tẩy giả cũng lên tiếng tố cáo Herôdê và cũng đã bị giết chết.

Chúa Giêsu là Sự Thật đã đến thế gian. Ngài là ‘Ngôn sứ’ vĩ đại nhất Thiên Chúa đã sai đến. Cho nên số phận của Ngài cũng bị thế gian bách hại. Cụ thể là những người biệt phái và luật sĩ đang âm mưu tìm cách bách hại Ngài “Họ cố tình gài bẫy Ngài để may ra bắt bẻ được lỗi gì từ miệng Ngài thốt ra chăng”.

Thánh Phaolô đã nói: “Yêu thương là chu toàn lề luật”. Sống yêu thương là dấu ấn Thiên Chúa đã ghi khắc trong tâm hồn con người, bởi vì chỉ có con người mới là tạo vật duy nhất được Thiên Chúa tạo dựng theo và giống hình ảnh Ngài. Mà bởi lẽ Thiên Chúa là Tình Yêu, cho nên mang lấy hình ảnh của Ngài, con người cũng chỉ có một ơn gọi duy nhất, đó là sống yêu thương. Tất cả lề luật Giáo Hội ban hành là chỉ nhằm giúp con người sống yêu thương mà thôi. Chỉ có yêu thương, con người mới trưởng thành; chỉ có yêu thương mới đem lại cho con người một sự giải phóng đích thực, đó là giải phóng khỏi tội lỗi, khỏi ích kỷ, khỏi hận thù.

Chúa Giêsu dạy cho họ biết rằng chỉ có một điều luật lớn nhất vượt lên trên mọi Lề Luật khác đó là luật mến Chúa yêu người. Những ai sống theo luật yêu thương này là thực hành ý muốn của Thiên Chúa. Thánh Phaolô tông đồ trong thư gởi các tín hữu Rôma nhắc nhở rằng: “Tất cả chúng ta cần đến lòng thương xót của Thiên Chúa, vì chúng ta không thể tự mình trở nên công chính trước mặt Người”.

Thánh Phaolô cũng lên tiếng cảnh giác những người tự cho mình là công chính mà không cần tới lòng thương xót của Thiên Chúa, và từ đó nảy sinh ra thái độ xét đoán người khác. Người nói: “Còn bạn, hỡi người xét đoán những kẻ làm điều đó trong khi chính mình cũng làm như vậy. Bạn tưởng mình khỏi sẽ bị Thiên Chúa xét xử sao?”

Ðối diện với sự gian dối và bất lương của những người pharisiêu và các nhà thông luật, Chúa Giêsu đã không ngần ngại lên tiếng khiển trách họ. Thái độ thích khoe khoang và cái bề ngoài công chính, giả tạo nhưng bên trong lòng thì chứa đầy những gian xảo của những người pharisiêu hay như hành động chèn ép và áp bức của các nhà thông luật đối với người dân bần cùng là cội rễ của các bất công xã hội. Chúa Giêsu không có chủ ý kết án những người pharisiêu và những nhà thông luật, ngược lại, Ngài chỉ muốn khiển trách để cảnh tỉnh lương tâm của họ, để họ lắng nghe lời Ngài là Con Thiên Chúa mà trở về con đường ngay thẳng.

Vì thế, ai phán xét và kết án những người khác là lòng bị bất công vì chính mình cũng thuộc vào cùng một lỗi lầm, hay nói cách khác, tất cả chúng ta đều là những người tội lỗi như nhau. Mặt khác, thái độ lên án người khác gây ra sự chia rẽ giữa chúng ta với những người khác. Ngay cả trường hợp chúng ta có làm được những công nghiệp tốt lành đi nữa thì hành động này của chúng ta cũng không làm cho Thiên Chúa hài lòng. Một công nghiệp tốt lành có tác động làm cho mọi người được hiệp nhất với nhau chứ không tạo nên sự chia rẽ.

Thiên Chúa chính là sự hiệp nhất và tình yêu. Những ai sống theo tinh thần này là sống theo thánh ý của Thiên Chúa. Chúng ta cần đặt mình trước sự thương xót và lòng bác ái của Thiên Chúa, đó là con đường duy nhất dẫn đến sự cứu rỗi. Chúng ta cần hướng về Thiên Chúa để xin Người ban cho hồng ân cứu rỗi mà Người đã hứa ban cho toàn thể nhân loại, không kể đó là người Kitô hay dân ngoại, người công chính hay người tội lỗi. Vì tất cả chúng ta đều cần tới tình yêu thương và sự thương xót của Thiên Chúa, là vị Cha chung của tất cả chúng ta ở trên trời.

Chúa là cội nguồn của sự công chính và bác ái. Xin soi sáng và hướng dẫn lương tâm chúng con để chúng con biết sống một cách lương thiện và công bằng mà không xúc phạm hay làm tổn thương đến những người anh em khác. Qua thái độ sống lương thiện và chân thật đó chúng con làm chứng tá cho tình yêu và sự hiện diện của Chúa trên trần gian này.

Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta hãy quay về với chính mình và duyệt xét bản thân. Hãy tự hỏi xem ta có thực sự tốt như ta nghĩ không? Ta có đang quá tự hào về bản thân đến nỗi quên mất Thiên Chúa và tha nhân không? Trong mọi công việc ta làm, ta có đặt điều răn mến Chúa, yêu người lên hàng đầu hay từ lâu ta đã xóa nhòa điều Chúa muốn để thay vào điều ta muốn bằng những lý lẽ và cách thức rất hợp lý trước mặt người đời? Ta hãy nhìn lại toàn bộ con người của mình dưới ánh sáng của Chúa để sám hối và biến đổi đời sống để Chúa Giêsu thay vì phải thốt lên “khốn cho các người”, Ngài sẽ nói “phúc cho các ngươi”.

Xin Chúa cho ta hiểu được lòng Chúa yêu thương ta từng giây phút trong cuộc đời, để ta sống trong tình Ngài nâng đỡ ủi an ta trên con đường tiến về hạnh phúc vĩnh cửu. Xin cho ta luôn quảng đại chu toàn mọi bổn phận với lòng yêu mến, để đáp lại tình Chúa yêu thương ta.

 

Previous articleHÃY SỐNG THẬT, ĐỪNG GIẢ HÌNH NỮA
Next articleNgười có thể nhẫn ắt sẽ tất thành