NIỀM VUI CỦA VIỆC ĐƯỢC GHI TÊN TRÊN NƯỚC TRỜI

126

 

Bài hát rất quen thuộc “Ngày về” của linh mục nhạc sĩ Kim Long như thế này : “Khi Chúa thương gọi con về, hồn con hân hoan như trong một giấc mơ. Miệng con nức vui tiếng cười, lưỡi con vang lời ca hát. Ngàn dân tung hô: con thật vinh phúc.

Khi dân Sion qua khỏi kiếp lưu đày, con vẫn cứ như còn sống hoài giấc mơ triền miên.

Hôm nay chư dân loan truyền với nhau rằng:Thiên Chúa rất nhân từ đã làm biết bao kỳ công.

Bao nhiêu anh em lưu lạc chốn quê người, xinChúa dẫn đưa về như giòng nước xuôi miền nam.

Gieo trong đau thương sẽ gặt giữa vui mừng, đi khóc lóc u sầu sẽ về giữa muôn lời ca”.

Bài hát này thường được dùng và ta vẫn thường nghe hát trong các Thánh Lễ an táng. Trong một lần chia sẻ, Cha Kim Long mới giải thích ý nghĩa của bài hát này. Cha nói rằng khi được gọi về để lãnh sứ vụ linh mục thì vui quá và nhớ đến dân Sion khi lưu đày được trở về với Giêrusalem nên Cha mới sáng tác để bày tỏ niềm vui. Thế nhưng chẳng hiểu sao giáo dân lại hát bài này trong các lễ an táng.

Thật ra đây là niềm vui của dân Sion vui mừng khi được giải thoát.

Cùng với niềm vui ấy, ta nghe Isaia nói : Đẹp thay trên đồi núi bước chân người loan báo tin mừng, công bố bình an, người loan tin hạnh phúc, công bố ơn cứu độ và nói với Sion rằng: “Thiên Chúa ngươi là Vua hiển trị.” Kìa nghe chăng quân canh gác của ngươi cùng cất tiếng reo hò vang dậy; họ sẽ được thấy tận mắt Đức Chúa đang trở về Sion.  Hỡi Jerusalem điêu tàn hoang phế, hãy đồng thanh bật tiếng reo mừng, vì Đức Chúa an ủi dân Người, và cứu chuộc Jerusalem. Trước mặt muôn dân, Đức Chúa đã vung cánh tay thần thánh của Người: ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta, người bốn bể rồi ra nhìn thấy (Is 52, 7-10).

Sách ngôn sứ Dacaria thì ghi lại như thế này : Chúa phán: “Hỡi thiếu nữ Sion, hãy ca tụng và hân hoan: vì này đây Ta đến ngự giữa ngươi. Trong ngày ấy sẽ có nhiều dân tộc quy phục Chúa, họ sẽ là dân Ta và Ta sẽ ngự giữa ngươi. Ngươi sẽ biết rằng Chúa các đạo binh đã sai ta đến cùng ngươi”. Thiên Chúa sẽ chiếm lấy Giuđa làm sản nghiệp của Người trong thánh địa, và sẽ còn tuyển chọn Giêrusalem. Mọi xác phàm hãy thinh lặng trước nhan thánh Chúa, vì Người đã chỗi dậy trong thành thánh của Người (Dcr 2, 14-17).

Và rồi, ta vừa nghe bài đọc thứ nhất trích từ sách ngôn sứ Isaia : “Các ngươi hãy vui mừng với Giêrusalem, và hết thảy những ai yêu quý nó, hãy nhảy mừng vì nó. Hỡi các ngươi là những kẻ than khóc nó, hãy hân hoan vui mừng với nó, để các ngươi bú sữa no nê nơi vú an ủi của nó, để các ngươi sung sướng bú đầy sữa vinh quang của nó. Vì chưng Chúa phán thế này: “Ta sẽ làm cho sự bình an chảy đến nó như con sông, và vinh quang chư dân tràn tới như thác lũ. Các ngươi sẽ được bú sữa, được ẵm vào lòng và được nâng niu trên đầu gối. Ta sẽ vỗ về các ngươi như người mẹ nâng niu con, và tại Giêrusalem, các ngươi sẽ được an ủi. Các ngươi sẽ xem thấy, lòng các ngươi sẽ hân hoan, và các ngươi sẽ nẩy nở như hoa cỏ, và tôi tớ Chúa sẽ nhìn biết bàn tay của Chúa”. (Is 66, 10-14c)

Và, trong những dịp Lễ lớn, ta vẫn thường hân hoan hát với nhau bài hát rất quen thuộc :

Từ muôn phương ta về đây sánh vai lên đường

Đường đưa ta đi lên đền Chúa ca

Lòng hân hoan ta hòa chung tiếng hát nhịp nhàng

Vui hát mừng mừng dành Chúa của chúng ta.

Tiến tiến bước lên lên đền thánh của người

Cất tiếng hát vui lên đền thánh của người

Tiến tiến bước loan truyền hồng ân đến Chúa trời

Ta hát mừng tình thiên thu Chúa ta …

Phải nói rằng dân Israel cảm được niềm vui của việc lên Đền bởi lẽ Đền Giêrusalem là Thành Đô Thiên Chúa.

Ngày hôm nay, trong Tin Mừng, các môn đệ được Chúa Giêsu mời gọi lên đường đi loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa, loan báo Đền Giêrusalem Thiên Quốc đã gần đến.

Các môn đệ sau khi lên đường, trở về và niềm vui trào dâng : “Thưa Thầy, nhân danh Thầy thì cả ma quỷ cũng vâng phục chúng con”.

Để ý một chút, các môn đệ vâng lời Chúa Giêsu và đã lên đường loan báo Giêrusalem Thiên Quốc với hành trang không túi tiền, không bao bị, không giày dép …

Và đó chính là đòi buộc của Nước Trời với thái độ từ bỏ mọi quyến luyến của cải thế gian. Khi và chỉ khi ta thanh thoát với của cải thế gian, của quyền lực, của bụi trần thì khi đó ta mới dễ lên đường loan báo Tin Mừng Thiên Chúa được.

Giữa một xã hội mà người ta chạy theo quyền lực, của cải, ích kỷ, ghen ghét, hận thù … người Kitô hữu lại được mời gọi bỏ lại tất cả, bỏ tất cả chỉ để loan báo Tin Mừng mà thôi.

Hôm nay cũng là dịp để ta nhìn lại sứ mạng loan báo Tin Mừng của ta. Các môn đệ thì vui mừng vì cả ma quỷ cũng vâng phục các ông. Đơn giản là các ông đã từ bỏ mọi sự và để quyền năng của Thiên Chúa thể hiện trên đời mình. Khi mình hóa con người của mình ra không và để quyền năng Thiên Chúa tỏ lộ trên đời mình thì ma quỷ chạy làng.

Như Thánh Phaolô, Ngài hủy mình ra không để mặc lấy Đức Kitô.

Như Mẹ Maria, Mẹ đã để mình ra không để cho quyền năng Thiên Chúa thực thi trên đời Mẹ.

Đời chúng ta nặng nề bởi lẽ chúng ta ôm đồm quá nhiều, chúng ta ôm tiền, quyền, danh, vọng để rồi không còn chỗ cho quyền năng của Chúa có chỗ trong đời của ta nữa.

Ngày hôm nay, ta nhìn lại chính bản thân của ta để xin Chúa thương thêm ơn cho ta để ta sống thanh thoát với cuộc đời và vui mừng thật sự khi tiến gần đến Giêrusalem Thiên Quốc.

Chúa nói : “Anh em hãy vui mừng vì tên của anh em được ghi ở trên Trời” vẫn là tự do và lời đáp trả của mỗi người chúng ta. Ta muốn ghi tên ta ở đời này hay ghi tên của ta ở Giêrusalem Thiên Quốc là chọn lựa tự do của mỗi người chúng ta.

 

Previous articleCHÚA NHẬT 14 THƯỜNG NIÊN
Next articleBế mạc Công đồng, Giáo hội Chính thống gửi sứ điệp cho thế giới