Bình an đích thực
Trong bài Tin mừng nghe thấy những lời này: “Hỡi tất cả những ai mệt mỏi và nặng gánh, hãy đến với Tôi, Tôi sẽ bổ sức cho các người. Hãy mang lấy ách của Tôi và hãy học cùng Tôi vì Tôi hiền lành và khiêm nhượng trong lòng” (Mt 11:28-29).
Đó là chứng từ thứ hai Thánh Phanxicô cống hiến cho chúng ta, ở chỗ,
hết mọi người theo Chúa Kitô đều có được bình an đích thực,
thứ bình an chỉ có một mình Chúa Kitô mới có thể ban cho,
một thứ bình an thế gian không thể nào cống hiến.
Nhiều người khi nghĩ về Thánh Phanxicô thì nghĩ về hòa bình; tuy nhiên rất ít người nghĩ xa hơn như thế.
Đâu là thứ bình an Thánh Phanxicô có được, cảm nghiệm thấy và sống và là thứ bình an ngài muốn truyền đạt cho chúng ta?
Đó là bình an của Chúa Kitô, xuất phát từ tình yêu cao cả nhất trong tất cả mọi tình yêu, thứ tình yêu của thập tự giá.
Nó là thứ bình an Chúa Giêsu Phục Sinh đã ban cho các môn đệ khi Người hiện ra giữa các vị (cf Jn 20:19-20).
Bình an của Thánh Phanxicô không phải là một cái gì ngọt ngào. Nó khắc nghiệt lắm!
Đó không phải là một Thánh Phanxicô thực sự! Nó không phải là một thứ hòa hợp với các năng lực của vũ trụ có tính chất phiếm thần…
Đó cũng không phải là thứ bình an của Thánh Phanxicô nữa. Nó không phải của Thánh Phanxicô, mà chỉ là một quan niệm do một số người nào đó sáng chế ra thôi!
Bình an của Thánh Phanxicô là bình an của Chúa Kitô, và nó được thấy ở nơi những ai “mang lấy ách” của họ là giới răn của Chúa Kitô, đó là yêu thương nhau như Thày yêu thương các con (cf Jn 13:34, 15:12).
Cái ách này không thể gánh vác nổi bởi những gì là ngạo mạn, tự cao hay kiêu hãnh, mà bởi tháiđộ hiền lành và khiêm nhượng trong lòng.
Hỡi Thánh Phanxicô, chúng con hướng về ngài và xin ngài hãy dạy chúng con biết trở thành “khí cụ bình an”, của thứ bình an bắt nguồn từ Thiên Chúa, thứ bình an Chúa Giêsu đã ban cho chúng con.