CHẲNG AI TRÔNG CẬY NGÀI MÀ BỊ HỔ THẸN

9

“THẬT CHẲNG AI TRÔNG CẬY NGÀI MÀ BỊ HỔ THẸN.” (TV 25, 3)

Khi chúng ta cùng nhau suy niệm Lời Chúa hôm nay, xin hãy tạm gác lại những lo toan và bận rộn của cuộc sống, và hướng lòng về đại gia đình của Đức Chúa Trời. Các tín hữu khắp nơi trên thế giới cũng đang đặt niềm tin cậy nơi Ngài như chúng ta. Hãy cùng hiệp nhất, dâng lên lời cầu nguyện chân thành cho nhau:

“Thật chẳng ai trông cậy Ngài mà bị hổ thẹn.”

Hãy nghĩ đến những người đang rất cần lời cầu nguyện của chúng ta: những người đau ốm, kiệt sức, cô đơn, những người cảm thấy lời cầu xin của họ như không được đáp lại và lo sợ rằng niềm hy vọng của họ sẽ tan biến. Xin hãy nhớ đến cả những tôi tớ của Chúa – các linh mục, thầy giảng, mục sư, và các người phục vụ khác – những người dù đang đối diện với sự thất vọng vì công việc không thành quả, nhưng vẫn khao khát quyền năng và phúc lành từ nơi Chúa, dù đến nay chưa được sự thỏa lòng.

Cũng có những người đã nghe về một đời sống bình an trọn vẹn, ánh sáng rạng ngời trong mối tương giao vững bền với Chúa, cùng sức mạnh và chiến thắng đang chờ đón, nhưng họ vẫn chưa tìm thấy con đường để đến đó.

Vì họ chưa thực sự biết cách đặt trọn lòng trông cậy nơi Chúa. Chúng ta tin chắc rằng, không bao giờ là vô ích khi trông đợi Ngài. Hãy nhớ đến những ai đang nản lòng, mệt mỏi, và cùng cầu nguyện: “Thật chẳng ai trông cậy Ngài mà bị hổ thẹn.”

Khi chúng ta cầu nguyện cho những người đang trông đợi Chúa, chúng ta cùng nhau chia sẻ gánh nặng và sống theo luật yêu thương của Đấng Christ. Sự trông cậy của chúng ta sẽ trở nên trọn vẹn hơn khi thêm vào tình yêu thương và lòng vị tha, mở ra con đường dẫn đến phúc lành lớn lao nhất và mối tương giao sâu sắc nhất với Chúa. Tình yêu dành cho anh chị em luôn gắn bó mật thiết với tình yêu dành cho Chúa. Trong Thiên Chúa, tình yêu Ngài dành cho Con Ngài và dành cho chúng ta là một: “Để tình yêu mà Cha đã yêu Con ở trong họ.”

Trong Đức Kitô, tình yêu của Cha dành cho Ngài và tình yêu của Ngài dành cho chúng ta cũng là một: “Như Cha đã yêu thương Ta thể nào, Ta cũng yêu thương các con thể ấy.” Và Ngài kêu gọi chúng ta yêu thương nhau như chính Ngài đã yêu thương chúng ta: “Các con hãy yêu thương nhau, như Ta đã yêu thương các con.”

Tình yêu của Thiên Chúa và Đức Kitô luôn gắn liền với tình yêu dành cho anh chị em. Làm sao chúng ta có thể bày tỏ và nuôi dưỡng tình yêu ấy mỗi ngày nếu không cầu nguyện cho nhau?

Đức Kitô không giữ tình yêu của Cha cho riêng Ngài, mà Ngài đã truyền tình yêu ấy lại cho tất cả chúng ta. Cũng vậy, khi chúng ta tìm kiếm Chúa và tình yêu của Ngài, lòng chúng ta cũng phải hướng đến anh chị em trong sự cầu thay.

“Thật chẳng ai trông cậy Ngài mà bị hổ thẹn.” Trong Thánh Vịnh này, Đa-vít hai lần nói về việc trông đợi Chúa cách cá nhân, nhưng ở đây, ông đang hướng đến tất cả những ai đang trông cậy nơi Ngài. Ông nhắn nhủ đến những ai đang gặp thử thách và mệt mỏi rằng có nhiều người đang âm thầm cầu nguyện cho họ hơn họ nghĩ. Hãy để những lời này khích lệ chúng ta, để tạm quên đi bản thân mình, mở lòng ra và thưa với Cha rằng: “Con mắt muôn vật đều ngửa trông Chúa, Chúa ban cho chúng thức ăn đúng kỳ.”

Hãy để lời này tiếp thêm cho chúng ta lòng can đảm mới, vì ai mà không thấy nản lòng, mệt mỏi đôi khi? “Thật chẳng ai trông cậy Ngài mà bị hổ thẹn.” Đây không chỉ là lời cầu nguyện, mà còn là lời hứa chắc chắn cho những ai trông cậy nơi Ngài.

Nguyện rằng chúng ta là những chứng nhân của Đức Kitô, sẽ công bố vang vọng lời khích lệ này cho tất cả những ai đang cần giúp đỡ: “Hãy trông đợi Chúa; Hãy mạnh mẽ và can đảm! Phải, hãy trông đợi Chúa!” Lm. Anmai, CSsR