CÔNG DUNG NGÔN HẠNH
của
LINH MỤC CHÚA KI-TÔ
Công, dung, ngôn, hạnh là “tứ đức” của người con gái, mà theo đại từ điển tiếng Việt định nghĩa như sau : “Bốn đức tính mà người phụ nữ trước đây phải vươn tới, phải đạt được là : Khéo tay (công), nét mặt tươi tỉnh (dung), ăn nói lịch sự (ngôn), nết na phẩm hạnh (hạnh) .
Người linh mục cũng được gọi là Hiền Thê của Chúa Kitô, cho nên trong cách sống của ngài cũng phải trở nên một người vợ hiền biết quản trị gia đình và chăm sóc con cái theo đúng tinh thần của Chúa Kitô: kính mến Thiên Chúa và yêu thương người thân cận như chính mình.
Con người ta khi chọn vợ thì cái quan trọng nhất chính là đạo đức chứ không phải là sắc đẹp, là chuyên cần chứ không phải là biếng nhác, là biết làm việc chứ không phải là biết rong chơi… nhưng có những lúc người ta quá “hấp tấp” khi chọn vợ, có người mới quen nhau vài tháng đã làm đám cưới, có người mới quen nhau một năm thì đã cho là quá lâu, cho nên có những cặp hôn phối mới cưới chưa hết tuần trăng thì đường ai nấy đi, hoặc là cứ hục hặc nhau vì không hợp tính tình của nhau…
Chúa Giêsu không hấp tấp chọn “hiền thê” cho mình, Ngài không gượng ép khi chọn đối tượng để trao phó một trách nhiệm nặng nề là: cai quản và ban phát ân sủng của Ngài cho con cái, cho nên nói được là Chúa không lầm khi chọn các linh mục, nhưng chính các linh mục –có một số người- đã không nhận ra một tình yêu quảng đại của Thiên Chúa cho nên đã không chung thuỷ với Ngài, hoặc là có chung thuỷ nhưng không làm tốt bổn phận của mình, cho nên thay vì trở thành người mẹ hiền của đàn con, thì lại trở thành người dì ghẻ chỉ biết con mình là cái tôi hưởng thụ, cái tôi tham lam và cái tôi ích kỉ, còn con cái Thiên Chúa trao cho các ngài thì các ngài không tận tâm chăm lo…
Chúa Giêsu đã chọn hiền thê cho mình, và Ngài cũng muốn người hiền thê ấy phải hiểu rõ sứ mạng và trách nhiệm ấy trong tự do và tự nguyện chứ không bị ép buộc, cho nên không một người thanh niên nào được gọi thì lập tức trở thành linh mục của Chúa, nhưng phải qua một thời gian dài được huấn luyện, thời gian dài cầu nguyện, thời gian dài suy tư và tự do quyết định đáp trả lại lời mời gọi làm linh mục, hiền thê của Chúa Kitô.
Nhưng trong thực tế có nhiều cảnh khiến cho Chúa Giêsu phải đau lòng vì vị hiền thê của mình đã không còn chung thuỷ với những gì đã thề hứa, đã đua đòi theo thế tục và trở thành những mục tử không vì đàn chiên, những người vợ không vì chồng, những người thầy không vì học trò, mà vì tư lợi cho mình mà thôi.
Tại sao vậy ?
Trong Giáo Hội đại đa số các hiền thê linh mục đều là những người tài cao đức rộng, ý thức cao về bổn phận và trách nhiệm của mình, và được đông đảo giáo dân, quần chúng yêu mến, và qua các ngài, người ta nhận ra được khuôn mặt từ ái của Chúa Kitô Phục Sinh.
Tuy nhiên, bên cạnh đó còn có những hiền thê linh mục đang khi làm quản gia (cha sở) thì không lo nghĩ đến con cái, không đối xử với họ như là những con người có đầy đủ phẩm giá một con người đáng được tôn trọng, có vị hiền thê linh mục coi giáo dân bằng “nửa” con mắt, có vị hiền thê linh mục thì chỉ coi trọng những con chiên giàu có mà quên mất con chiên nghèo, có những vị hiền thê linh mục chỉ biết hưởng thụ…
Do đó, tứ đức công dung ngôn hạnh –xét cho cùng- cũng là những đức tính mà các “hiền thê linh mục” của Chúa Kitô cũng nên ngồi lại, và dưới ánh sáng Lời Chúa soi sáng, nhận ra rằng, mình cũng cần phải có những đức tính ấy để trở nên hiền thê đẹp nhất, khả ái nhất của Chúa Kitô.