Ngày 6-8: Lễ Chúa Giêsu hiển dung

120

Khoảng một năm trước ngày chịu khổ hình, Chúa Giêsu đã bày tỏ vinh quang Người trước mặt ba môn đồ dấu yêu, những người sau này sẽ là nhân chứng cơn hấp hối của Ngài tại vườn cây dầu. Đó là Phêrô, Gioan, và Giacôbê. Chúa dẫn các ông lên một ngọn núi cao và biến hình trước mặt họ. Mặt Ngài sáng chói như mặt trời, áo Ngài trắng như tuyết. Vinh quang Thiên Chúa tỏa khắp thân mình Ngài. Môsê và Elia hiện đến đàm đạo với Ngài về cái chết Ngài sẽ phải chịu ở Giêrusalem.

Ngây ngất vì cảnh tượng huy hoàng này, các tông đồ không cầm mình được. Phêrô lên tiếng:
– Thưa Ngài may quá, có chúng tôi ở đây, nếu Ngài muốn, tôi sẽ dựng ba lều, một cho Ngài, một cho Môsê và một cho Elia.
Ong còn đang nói thì một đám mây bao phủ lấy các Ngài. Một tiếng nói từ đám mây:
– Ngài là con chí ái của Ta, kẻ Ta sủng mộ, các ngươi hãy nghe lời Ngài.

Chúa Cha hằng làm vinh quang Ngôi Lời nhập thể. Nhưng tông đồ kinh hãi và sấp mặt xuống. Nhưng Chúa Giêsu tiến lại đụng đến họ và nói:
– Hãy chỗi dậy và đừng sợ.
Ngước mắt lên họ không thấy ai, duy một mình Chúa Giêsu thôi.

Trong khi xuống núi, Ngài dặn họ đừng nói với ai về điều đã thấy, cho tới khi Ngài sống lại.

Sự kiện biến hình được các thánh sử Phúc âm nhất lãm thuật lại (Mt 17,1-9; Mc 9,2-10; Lc 9,28-36). Đây là biến cố Chúa Giêsu dùng để củng cố đức tin của các tông đồ, giúp họ kiên trì chịu đựng sự nhục nhã do cuộc khổ nạn Ngài. Ngài còn muốn dạy họ hiểu rằng sau những lao công và đau khổ trong đời này, sẽ đến thời ân thưởng và hạnh phúc muôn đời.

Từ mầu nhiệm này, chúng ta học biết theo Chúa Giêsu là Đường, là Sự thật và là Sự sống. Cuối con đường vác khổ giá theo Thầy, một ngày kia chúng ta sẽ sống lại vinh quang như Chúa Giêsu trong cuộc biến hình của Ngài.