Một ông sau khi chết đi, linh hồn đến một nơi xa lạ, vị thần giữ cửa nói với ông ta “Ngươi thích ăn uống phải không? Ở đây ngươi cứ tuỳ thích ăn uống.
Ngươi thích ngủ phải không? Ở đây ngủ bao lâu cũng không có ai quấy phá.
Ngươi thích vui chơi phải không? Ở đây có đủ trò giải trí để ngươi lựa chọn. Ngươi ghét làm việc, không thích bị ràng buộc phải không? Ở đây bảo đảm không có việc gì hết, cũng chẳng có ai quản lý ngươi đâu”.
Người này rất là vui sướng. Ăn xong rồi ngủ, ngủ xong rồi chơi, chơi xong rồi ăn. Ba tháng trôi qua, ông ta dần dần cảm thấy vô vị, chán chường.
Ông ta chạy tới gặp vị thần giữ cửa, thỉnh cầu: ” Sống ở đây mấy ngày thì rất thích, nhưng thời gian kéo dài thì chán quá. Vì chơi quá nhiều , tôi chẳng còn cảm thấy hứng thú gì hết, ăn quá no, khiến cơ thể tôi không ngừng mập phì, ngủ quá nhiều, đầu óc tôi trở nên ngu độn. Ông có thể giao cho tôi một công việc gì đó, sáng sớm đánh thức tôi dậy!
Nhưng vị thần giữ cửa nói: ” Xin lỗi, ở đây không có việc làm, cũng chẳng có ai đánh thức ngươi dậy sớm đâu”.
Lại ba tháng nữa trôi qua, ông ta thật sự cảm thấy quá khó chịu, ông ta lại chạy tới vị thần giữ cửa, khóc lóc kể lể:
Tôi thật sự không thể chịu đựng nổi nữa. Nếu ông không giao cho tôi công việc gì thì thà cho tôi xuống địa ngục còn hơn.
“Ngươi tưởng rằng ở đây là thiên đường sao? Nơi đây chính là địa ngục đó.