Home Blog Page 498

Đức giáo hoàng Phanxicô ca ngợi Đức Bênêđictô XVI là “nhà thần học bàn quỳ”

Đức giáo hoàng Phanxicô ca ngợi Đức Bênêđictô XVI là “nhà thần học bàn quỳ”

La Croix – Nhật báo La Repubblica của Italia đã đăng tải Bài tựa của Đức giáo hoàng Phanxicô viết cho một tuyển tập các bài giảng của Đức giáo hoàng Bênêđictô XVI về chức linh mục, trong đó ngài ca ngợi vị nguyên giáo hoàng là một “nhà thần học bàn quỳ”.

Đức giáo hoàng Phanxicô viết: “Khi đọc các tác phẩm của Joseph Ratzinger / Bênêđictô XVI, càng ngày tôi càng thấy rõ ngài đã và đang thực hiện nền “thần học bàn quỳ”: bàn quỳ bởi vì, ngay trước khi là một nhà thần học vĩ đại và là bậc thầy của đức tin, ngài thực sự là một tín hữu, một người thực sự cầu nguyện; một hiện thân của sự thánh thiện, một người của hoà bình, một người của Thiên Chúa”.

Tiếp theo Bài tựa của Đức giáo hoàng Phanxicô có Lời giới thiệu của Đức hồng y Gerhard Ludwig Müller, Bộ trưởng Bộ Giáo lý Đức tin, là người đặc trách việc ấn hành toàn bộ các công trình của Đức nguyên giáo hoàng.

Cuốn sách sẽ được dâng tặng hai Đức giáo hoàng tại Hội trường Clêmentê trong Dinh Tông toà vào ngày thứ Ba 28-06, nhân dịp kỷ niệm 65 năm linh mục của Đức Bênêđictô XVI (ngày 29-06-1951 tại Nhà thờ chính toà Freising).

“Khi đọc cuốn sách này, người ta thấy rõ trong 65 năm làm linh mục (…), Đức Bênêđictô XVI đã thấy và đã sống, đã làm chứng về yếu tính của tác vụ linh mục một cách gương mẫu”, Đức giáo hoàng Phanxicô đã viết như trên và không ngần ngại so sánh Đức Bênêđictô XVI với Thánh giáo hoàng Lêô cả, một nhà thần học vĩ đại khác.

Đức giáo hoàng Phanxicô nhấn mạnh: “Từ quan điểm này, (…) tôi muốn nói thêm rằng có lẽ ngày nay ngài là vị nguyên giáo hoàng đã dạy cho chúng ta bài học lớn nhất của ngài là bài học về “thần học bàn quỳ”, một cách rõ ràng. Có lẽ từ đan viện Mater Ecclesiae nơi ngài nghỉ hưu, mà Đức Bênêđictô tiếp tục chứng tỏ một cách còn sáng ngời hơn nữa về “yếu tố quyết định”, về cốt lõi của thừa tác vụ linh mục mà các phó tế, linh mục và giám mục không bao giờ được quên, đó là: việc phục vụ đầu tiên và quan trọng nhất không phải là làm “công việc hiện tại”, nhưng là cầu nguyện cho những người khác, không ngừng, phần hồn và phần xác, như Đức nguyên giáo hoàng đang làm ngày nay: luôn đắm mình trong Chúa, với con tim luôn hướng về Chúa, như một người yêu nghĩ đến người mình yêu mọi lúc, dù đang làm bất cứ điều gì”.

Đây là lần đầu tiên Đức giáo hoàng Phanxicô, người đã từng nhiều lần ca ngợi Đức Bênêđictô XVI, đưa ra một suy tư về người tiền nhiệm của ngài trong một bài viết.

Cuốn sách này được ấn hành vào lúc, ở một số nơi trong Giáo hội, có những quan điểm tiếp tục đặt vấn đề về việc Đức giáo hoàng Bênêđictô XVI từ nhiệm và phản bác điều mà Đức giáo hoàng Phanxicô gọi là “thiết chế nguyên giáo hoàng”.

Sách do nhà xuất bản “Lời nói và thinh lặng” xuất bản bằng tiếng Pháp vào mùa thu tới với nhan đề “Dạy và học tình yêu Thiên Chúa”.

Minh Đức

Cuộc chiến trong tình yêu

Cuộc chiến trong tình yêu, ký năng sống, Tình yêu chân thật
Đừng đổ lỗi cho tình yêu và sự yếu đuối của mình để che lấp sự mù quáng của bản thân. Hãy sống đúng với giá trị cao quý mà bản thân ta đáng được hưởng.

Có những người cứ ngỡ rằng mình thành công, có sắc đẹp, tiền bạc là có thể có được trái tim của bất cứ ai mình muốn. Nhưng yêu và không yêu đâu phải do ai quyết định được. Tình yêu tự tìm đến, quấy phá mình rồi lại bỏ mình mà đi. Đâu có ai cấm cản được nó. Ta yêu ai, đâu có nghĩa là người đó cũng phải yêu ta. Hoặc, ta chẳng yêu người đó, nhưng người đó cứ cuống quýt lấy ta, biết làm sao! Người nào may mắn thì bắt gặp được một tình yêu từ phía của người mà mình yêu. Đó quả là một hạnh phúc to lớn vô chừng. Nhưng cuộc sống đâu có đơn giản như vậy. Yêu, không yêu, thù, hận, níu kéo… cứ đeo bám mãi con người. Có khi, chính nó cũng góp phần làm cho bức tranh nhân gian này đượm những nét vẽ buồn, du dương và vương vấn.

Những ai đang tìm kiếm cho mình một tình yêu, hãy tìm bằng sự chân thành và trong sáng của con tim, vì con tim là nơi mà tình yêu ngự trị. Đừng dùng đầu óc để bắt ép, toan tính, lèo lái nhằm chiếm đoạt tình cảm của người kia. Cái gì gượng ép cũng không tốt. Một tình yêu gượng ép chỉ có thể là một quả bom nổ chậm. Tình yêu cần một sự tự nguyện, để con tim tự rung nhịp đập của nó. Nó không thích ai trói buộc nó bằng những mệnh lệnh, cấm đoán, mua chuộc. Nếu sự chân thành của mình mà còn không đủ thì hãy thêm một chút kiên trì. Như thế, tình yêu mới có cơ hội nở những cánh hoa tươi đẹp của mình. Còn nếu không được thì hãy biết buông ra, đừng cố chấp, đừng giành giật cho bằng được, vì càng dùng thủ đoạn và vũ lực, tình yêu – dù sau đó có được đi chăng nữa – cũng đã là một đống đổ nát rồi. Dám buông tim mình ra khỏi một nơi không thuộc về mình thì một tình yêu đích thực khác dành cho mình mới có thể tìm tới.

Những ai đã tìm gặp được tình yêu cho mình rồi, hãy biết tạ ơn và gìn giữ nó, vì tình yêu hệt như một cô bé hay hờn dỗi và thích được nâng niu. Tình yêu sẽ ở lại bên người nào biết coi trọng nó, vun đắp cho nó, xây dựng nó hằng ngày bằng những quan tâm và lo lắng. Tình yêu không bao giờ chấp nhận ai coi thường nó, đứng bên này mà ngó sang bên kia. Muốn tình yêu được hoàn hảo, đừng chỉ biết ngồi đó mà ước mong hoặc đợi ai đó mang đến. Hãy đứng dậy và làm cho nó được nên trọn vẹn như những gì mình muốn. Chỉ một chút lơ là thôi, bạn có thể sẽ đánh mất tình yêu mãi mãi. Lúc đó, bạn có hối tiếc cũng đã muộn, chiếc bình đã vỡ sẽ không bao giờ lành lại như trước. Ai trân trọng tình yêu thì sẽ được tình yêu trân trọng lại.

Còn những ai bị rơi vào mê cung chằng chịt của tình yêu, hãy bình tĩnh lại và tìm cho mình một lối thoát. Đừng như con thiêu thân, nhắm mắt lao vào đống lửa đang cháy. Đừng vì những yếu đuối và ích kỷ mà đánh mất cuộc đời mình và làm tổn thương đến hạnh phúc của người khác. Được gì đâu khi ta cứ mãi tôn thờ một hình bóng mà ta biết chắc rằng sẽ không bao giờ mình sở hữu trọn vẹn. Được gì đâu khi ta cứ đem cuộc đời mà Tạo Hoá và cha mẹ tặng ban để theo đuổi một tình yêu không có tương lai và không lối thoát. Được gì đâu khi ta chen chân vào một cuộc tình khác, phá vỡ hạnh phúc của họ và cả của chính ta. Tình yêu ích kỷ lắm, nó muốn sự trọn vẹn, nó chỉ cần có hai, và từ hai người nó, nó hướng đến một sự sống khác. Một tình yêu theo kiểu vụng trộm chẳng thể nào mang đến cho người ta bình an và hạnh phúc được. Nó chỉ gieo rắc nỗi sợ hãi, một hy vọng mong manh và một nỗi buồn tê tái. Rồi cũng sẽ đến một lúc nào đó, khi sức chịu đựng không còn nữa, họ cũng đành phải buông tay. Lúc đó, nỗi đau càng lớn, và mọi điều tốt đẹp họ đã từng có cũng theo gió vỗ cánh bay.

Khi nhắc đến tình yêu, người ta xếp nó vào phạm trù cảm xúc, nhưng người ta cũng không được quên đi khía cạnh lý trí của tình yêu. Có những người cho rằng tình yêu không có lỗi nên cứ mặc sức mà sống theo những gì cảm xúc lôi cuốn. Thế nhưng, tình yêu cũng cần sự trật tự. Cái gì nằm ngoài khuôn khổ của trật tự thì trở nên hỗn loạn và chẳng đi đến đâu cả. Tình yêu vô trật tự là một tình yêu sai trái. Một tình yêu đúng nghĩa phải là một tình yêu giúp xây dựng và mang đến hạnh phúc chứ không phải nỗi bứt rứt và sầu lo. Tình yêu có quyền đến theo cách mà nó thường làm, nhưng con người phải biết đón nhận loại tình yêu nào giúp mình thăng tiến và loại trừ tình yêu nào làm sai lệch đường tìm hạnh phúc của mình và của người ta.

Có những người đã mộng tưởng thái quá. Họ dùng hết sức để níu giữ một tảng đá to. Tảng đá ấy vốn dĩ đang chuẩn bị rơi xuống vách. Nó chẳng muốn ở bên người kia, nhưng người kia cứ mãi dùng sức mình mà nắm giữ, hy vọng sẽ có thể biến đổi được định mệnh. Sau nhiều nỗ lực cố gắng, tảng đá vẫn cứ rơi, người kia cũng hết sức, đành buông bỏ: chân tay rách nát, thân thể rã rời. Rồi trong cơn tuyệt vọng, hụt hẫng và đau đớn ấy, họ cũng nhận ra một sự thật: điều gì đã không thuộc về mình, có níu kéo đi chăng nữa, rốt cuộc cũng phải buông, đau vẫn cứ đau, nhói vẫn cứ nhói. Mình nhỏ bé lắm, chẳng phải là chủ tể của vũ trụ, chẳng phải là người có quyền quyết định mọi sự ở thế giới này.

Đừng đổ lỗi cho tình yêu và sự yếu đuối của mình để che lấp sự mù quáng của bản thân. Hãy sống đúng với giá trị cao quý mà bản thân ta đáng được hưởng. Trong tình yêu, đừng quỵ luỵ ai cả, đừng giam hãm con tim mình trong một loại tình cảm nào đấy mà mình biết chẳng có tương lai. Hãy cứ chân thành và khảng khái giữa cuộc đời, tình yêu sẽ sự tìm đến với ta như một món quà Tạo Hoá ban tặng.

Pr. Lê Hoàng Nam, SJ

Hè về

Hè về

hèHè mang đến cho tôi những chuyến đi ý nghĩa và thật thú vị. Sau gần hai ngày “vật vã” đổ mồ hôi trên chuyến tàu từ Sài Gòn về Vinh, cuối cùng tôi cũng phấn khởi leo lên xe buýt trở về mái nhà thân yêu.

Những ngày hè ở quê tôi có cái nóng khủng khiếp. Nhà tôi nằm ngay hướng đón nắng trưa về chiều nên căn nhà giống như một cái lò hầm. Để tránh nóng, tôi thường cùng mẹ ngồi dưới bóng cây để phẻ lạc.

Căn nhà thờ gỗ của Giáo xứ chúng cũng đang trong quá trình xây. Cứ sau thánh lễ tối, tầm hơn tám giờ là bà con giáo dân thi nhau bốc gạch chuyển vào địa điểm cho thợ sáng mai xây. Tôi sức tuy yếu nhưng cũng hào hứng tham gia vào công việc ý nghĩa này. Tôi tròn mắt ngạc nhiên khi chứng kiến bàn tay của một cô mới ngoài bốn mơi tuổi đang mạnh mẽ đẩy chiếc xe rùa đầy gạch. Nhìn cách cô làm việc cũng đủ biết là dân phụ hồ chuyên nghiệp. Tôi thấy bàn tay của người mẹ này đã trải qua bao nhiêu vất vả và bươn chải để nuôi nấng con cái. Cô rất vui vẻ và hứng thú với công việc thiết nghĩ chỉ dành cho cánh đàn ông này. Những cụ già cũng phấn khởi tham gia đánh nhám lại số tượng thiên thần mới được chuyển về. Nhìn cảnh mọi người trong Giáo xứ hăng say xây dựng ngôi Thánh đường mới, tôi thấy lòng mình thật vui.

Tiếng chuông nhà thờ vang lên. Tôi dắt tay đứa cháu gái bốn tuổi đi Lễ. Tới cổng nhà thờ, tôi dặn cháu: “Em Vi vô nhà thờ phải ngồi ngoan nghe chưa! Nếu ngồi không ngoan, lần sau dì không cho đi nựa”. “Dạ ! Nhưng tại răng lại phải ngồi ngoan ạ ?”. Câu hỏi đơn sơ ấy khiến tôi phải bật cười. “À ! Nếu em Vi ngồi ngoan, Chúa sẽ thương”. “Ngồi ngoan thì được Chúa thương hả dì ?”. “Ừ !” Hình như đã bằng lòng với câu trả lời của tôi nên nó không thắc mắc nữa. Thế rồi, suốt Thánh lễ, nó cứ ngồi khoanh tay ngoan ngoãn. Chỉ đến lúc thấy bà ngoại lên rước lễ, nó mới ngọ nguậy đồi chút nhưng khi tôi ra hiệu thì nó lại ngồi ngoan. Câu hỏi đơn sơ của cô cháu gái lại khiến tôi phải suy nghĩ. Từ trước đến giờ, tôi chưa từng thắc mắc giống như thế. Có lẽ tôi chỉ đi Lễ, đi nhà thờ theo thói quen chăng ? Tôi chẳng để ý tới mục đích, lý do tại sao phải như thế. Tôi ngẫm ra thái độ đến với Chúa của mình thật hờ hững. Chính Chúa đã dùng đứa cháu dễ thương này mà gửi đến cho tôi một bài học, đó là khi biết tại sao tôi chọn cái này mà không chọn cái kia, tôi sẽ tự do chọn lựa và sống trong vui vẻ và bình an hơn. Cũng giống như việc tôi biết tại sao tôi tin yêu Chúa. Trả lời được câu hỏi đó bằng chính giáo lý được học và đặc biệt là bằng chính kinh nghiệm đức tin của bản thân thật quan trọng. Tôi nhớ trong kinh tiền tụng có một lời nguyện như thế này: “Việc chúng con ca tụng Chúa không thêm gì cho Chúa nhưng mang lại ơn cứu độ cho chúng con”. Chúa vẫn gửi đến cho tôi những bài học qua người này người nọ và tiếp sức cho tôi trên từng chặng đường.

Trở về lại Sài Gòn, trở về với nhịp sống của một Thanh Tuyển sinh, tôi lại tiếp tục bước đi trên con đường đã chọn. Ước mong sao tôi cũng luôn biết đặt câu hỏi tại sao đúng lúc để tôi được Chúa thức tỉnh và tìm được câu trả lời cho mình để cuộc sống của tôi thật sự trở thành lời chúng tá sống động, chí ít là cho người thân cận nhất của tôi.

Lạy Chúa! Hè đến mang theo những cơn mưa. Sài Gòn có mưa tắm gội. Miền Trung quê con đang khô cằn, nắng cháy. Xin Chúa ban mưa hồng ân tắm gội quê hương và nhất là ban những cơn mưa hồng ân xuống trong tâm hồn khô cằn của con. Amen.

MỪNG ĐẠI LỄ ĐỨC MẸ HẰNG CỨU GIÚP

ĐỨC MẸ HẰNG CỨU GIÚP ĐỒNG HÀNH TRONG ĐỜI SỐNG ĐỨC TIN VỚI ANH CHỊ EM SỐNG ĐỜI THÁNH HIẾN

Hôm nay, bước sang ngày thứ hai trong Tam Nhật Mừng Đại Lễ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp và Bế Mạc Năm Thánh 150  năm Đức Pio IX trao Bức Linh Ảnh Mẹ Hằng Cứu Giúp cho Dòng Chúa Cứu Thế.

Từ sáng sớm, các Thánh Lễ tạ ơn Chúa cũng như cầu nguyện trước Linh Ảnh Mẹ Hằng Cứu Giúp La Mã Bến Tre được cử hành để bày tỏ lòng sùng kính Mẹ.

17 g 30, Cha G.B. Nguyễn Công Nghiễm mời gọi cộng đoàn cùng bước vào giờ hành hương kính Mẹ. Cha mời gọi cộng đoàn cùng nhìn lên Mẹ, Mẹ được mời cộng tác vào công trình cứu độ và Mẹ lắng nghe tiếng Chúa trong thinh lặng và đợi chờ. Sau đó Mẹ đã thưa hai tiếng xin vâng đầy tín thác … Người tu đã nhận ra tiếng Chúa mời gọi mình, với ý thức và tự do, chúng ta đáp trả lại … chúng ta là những thụ tạo đón tiếp ân sủng của Thiên Chúa. Cha G.B. Gợi lại việc Mẹ đồng hành với người tu trong việc đi theo Chúa Giêsu … Người tu noi gương Mẹ tận hiến cho Chúa Cha, kết hợp với Chúa Con và ngoan ngoãn nghe theo Chúa Thánh Thần … Mẹ vui khi nghe sứ thần chào Mẹ, chúng ta sống trong niềm vui với Mẹ.

18 giờ 00, Thánh Lễ đồng tế được bắt đầu. Chủ tế Thánh Lễ tạ ơn hôm nay là Cha Đaminh Nguyễn Đức Thông – Phó Giám Tỉnh DCCT – cùng quý cha cộng đoàn Sài Gòn, quý cha khách và quý cha ở những cộng đoàn lân cận về Nhà Mẹ để kính Mẹ trong dịp kỷ niệm này.

“Trên đường về nhà Cha, từng lớp người đi tới.Có muôn dân thế giới, cùng hát một niềm vui. Trên đường về nhà Cha, người đông đoài nam bắc.Mang hoa thơm cỏ lạ của rừng sâu đảo xa… “ được ca đoàn và cộng đoàn cất lên để bước vào Thánh lễ.

Mở đầu Thánh Lễ, Cha Đaminh ngỏ lời với cộng đoàn : “Trước hết anh em Dòng Chúa Cứu Thế chúng con xin kính chào quý Cha, quý nam nữ tu sĩ và anh chị em đến đây nhân những ngày bế mạc Năm Thánh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp để cầu xin cho chúng con, cách riêng cho những anh chị em sống đời thánh hiến để luôn luôn biết mở lòng ra để Đức Mẹ đồng hành với chúng ta trong đời sống đức tin. Chúng ta xin Chúa nhờ lời chuyển cầu của Thánh Gioan Tẩy Giả và Mẹ Hằng Cứu Giúp tha thứ tất cả mọi tội lỗi cho chúng ta”.

Trong bài chia sẻ, Cha Đaminh Nguyễn Đức Thông chia sẻ với cộng đoàn về chủ đề ngày thứ hai trong Tam Nhật Mừng bế mạc Năm Thánh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp : “Mẹ Hằng Cứu Giúp đồng hành trong đức tin với anh chị em sống đời thánh hiến.”

Cha Đaminh nhắc lại cho cộng đoàn về việc canh tân đời sống thánh hiến. Tiêu chuẩn để canh tân và thích nghi là quay về cội nguồn đời sống Kitô hữu và đặc sủng Đấng sáng lập …

Cội nguồn đời sống Ki tô hữu được Thánh Phaolô nói rất rõ trong thư của Ngài gửi giáo đoàn Rôma : Kitô hữu cùng là người chịu đóng đinh, cùng chết, cùng mai táng, cùng phục sinh với Chúa Giêsu. Đời tu chẳng gì khác ngoài việc sống cho Thiên Chúa theo kiểu Chúa Giêsu …

Cha diễn tả dòng tu như một nấm mồ lớn để ai muốn chết thì vào đó mà chết ! Ai không muốn chết thì đừng vào ! Và Cha gợi lên tâm tư tu sĩ phải sống như thế nào ?

Cha gợi lên hình ảnh của Gioan : Gioan không phải là tu sĩ mà sống còn hơn tu sĩ. Ông sống trong hoang địa, ăn châu chấu và uống mật ong rừng … ông không màng gì đến danh vọng …

Sau khi gợi về hình ảnh của Gioan Tẩy Giả, Cha Đaminh mời gọi cộng đoàn cùng nhìn lại cuộc đời của Mẹ Maria. Mẹ rơi vào tình trạng hoang mang … dù khó tin nhưng Mẹ vẫn cứ tin … Mẹ cùng con hiến tế thật, Mẹ trở thành của lễ thật. Chúa Giêsu sau khi sống lại, Mẹ không mất đức tin. Mẹ chấp nhận từ khi cưu mang Con Thiên Chúa, cuộc đời Mẹ là một chuỗi ngày xin vâng …

Cha kể lại cuộc đời của một nữ tu đã bừng cháy lại qua Tuần Cửu Nhật Kính Mẹ Hằng Cứu Giúp. Cuộc đời của nữ tu này muốn hồi tục, gom đồ để về nhưng Mẹ Hằng Cứu Giúp đã giúp cho nữ tu ở lại nhà dòng khi chị nhìn ánh mắt Mẹ khác và tâm hồn bình an. Khi tâm hồn bình an thì không về nữa, xin bề trên cho chuyển cộng đoàn và ở lại trong ơn gọi. Sơ chia sẻ sơ sẵn sàng đón nhận những trái ý trong đời.

Trước khi kết thúc bài chia sẻ, Cha Đaminh mời gọi cộng đoàn : Nhờ lời chuyển cầu của Mẹ Maria, của Thánh Gioan Tẩy Giả biết cầm cuộc đời trao hiến trong tay Chúa Cha để Thiên Chúa được vinh quang và con người được ơn cứu độ.

Sau khi đọc kinh Tin Kính, Lạy Cha, Kính Mừng, cộng đoàn nhận phép lành với ơn Toàn Xá.

Cha Phó Giám Tỉnh Đaminh Nguyễn Đức Thông thay mặt Nhà Dòng ngỏ lời cảm ơn quý Cha Dòng Đồng Công, Donbosco, quý tu sĩ nam nữ … Sự hiện diện của quý Cha và quý nam nữ tu sĩ là niềm khích lệ cho chúng con … để cùng chúng con quảng bá Mẹ Maria với danh Mẹ Hằng Cứu Giúp… xin cảm ơn anh chị em đã từng có mặt với chúng tôi trong Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp này … xin Chúa nhờ lời chuyển cầu của Thánh Gioan Tiền Hô và Mẹ Hằng Cứu Giúp cho chúng ta nhỏ đi để cho Chúa mỗi ngày lớn lên trong cuộc đời chúng ta.

“Xin Mẹ dạy con cho mọi người biết Mẹ và trở nên người sống sứ điệp mừng vui …”. Lời hát của ca đoàn đã khép lại Thánh Lễ tạ ơn chiều nay.

Nguyện xin ơn Thánh Chúa, qua sự trợ giúp của Mẹ Hằng Cứu Giúp La Mã bến tre cho con cái của Mẹ biết noi gương Mẹ, biết sống sứ điệp mừng vui trong suốt cả cuộc đời.

Huệ Minh

Maria: “Phúc vì đã tin” – Lưỡi gươm Ðồng Công

Thân phận “đầy ân phúc” của Mẹ Maria gắn liền với “mũi gươm sẽ đâm thâu

Nếu trong Biến Cố Truyền Tin, Mẹ Maria được TổngThần Gabiên, đại diện cho chính Thiên Chúa và thay mặt cho toàn thể các thần trời, trân trọng kính chào là “đầy ân phúc” (Luca 1:28) thì ở Biến Cố Thăm Viếng Bà Isave “được tràn đầy Thánh Thần” (Luca 1:41) đã dẫn giải thêm về tình trạng “đầy ân phúc” này của Mẹ. Thật vậy, vì được tràn đầy Thánh Thần mà vị thai mẫu của thai nhi Tiền Hô Gioan Tẩy Giả đã chẳng những có thể biết được Mẹ Maria đang cưu mang Con Thiên Chúa, dù Mẹ không tiết lộ và bụng Mẹ cũng chưa có dấu hiệu gì: “… Phúc thay hoa trái trong lòng của em. Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa tôi đến viếng thăm” (Luca 1:42), mà còn biết được cả những gì Tổng Thần Gabiên đã nói với Mẹ Maria trong Biến Cố Truyền Tin liên quan đến tương lai của Con Mẹ: “những lời Chúa nói sẽ được thực hiện” (Luca 1:45).

Trước hết, Bà Isave, đại diện chẳng những cho riêng nữ giới mà còn cho chung toàn thể nhân loại, vào lúc bấy giờ, khi bà tuyên xưng Mẹ Maria “có phúc hơn mọi người nữ” (câu 42) trong thân phận được làm “Mẹ của Chúa tôi” (câu 43). Mẹ Maria tuy là nữ giới (mới có thể làm mẹ) nhưng đồng thời cũng là loài người, một con người trở thành mẹ của Thiên Chúa. Bởi thế, Mẹ chẳng những “có phúc hơn mọi người nữ” mà còn hơn cả loài người nữa. Thân phận làm người nói chung và thân xác con người nói riêng, nơi Mẹ Maria và nhờ Mẹ Maria, đã trở nên vô cùng cao trọng, khi được thụ thai và cưu mang cùng sinh hạ “Con Ðấng Tối Cao” (Luca 1:32) – Vị Thiên Chúa làm người!