Mượn oai hùm
Có một chú dê con sống trong khu rừng cùng với những con vật yếu ớt như nó. Vì luôn là mục tiêu săn mồi của các loài thú dữ nên dê thường sống theo bầy đàn và đặc biệt cảnh giác xung quanh. Ngay cả khi đang ăn cỏ, chúng cũng phải quan sát, đề phòng sự tấn công của kẻ thù. Dê con cảm thấy buồn chán vì cuộc đời mình luôn phải sống trong cảm giác lo sợ, nó hy vọng một ngày nào đó có thể dũng mãnh như hổ và báo.
Một lần, dê con đi một mình đến bìa rừng, chợt thấy dưới đất có một tấm da hổ, không biết người thợ săn nào đã để lại. Lúc đầu, dê con sợ hãi, không dám tiến lại gần. Sau vài lần do dự, dê con can đảm nhặt tấm da hổ lên. Đột nhiên nó nảy ra một ý tưởng: Nếu khoác lên mình bộ da hổ này, chẳng phải sẽ khiến mọi người kinh ngạc sao? Ai phát hiện ra mình là một con hổ giả chứ? Vì vậy dê con đã khoác tấm da hổ và đi dạo trong rừng.
Khi dê con trở về đồng cỏ, thì cả đàn dê tưởng rằng hổ đã đến, chúng sợ hãi bỏ chạy tán loạn. Nhìn thấy cảnh tượng này dê con cảm thấy mình thực sự rất có uy lực. Nó nghĩ rằng: “Từ nay, ta không phải sống trong sự run sợ nữa rồi”.
Trên đồng cỏ những con dê không nhận ra nó nữa, từng con một đã tránh xa nó. Vì vậy dê con trong bộ da hổ đã đắc ý ăn uống tự do trên đồng cỏ.
Đúng lúc dê con đang ăn cỏ thì đột nhiên có một con sói lao tới. Dê con trong bộ da hổ run lên vì sợ hãi, còn con sói thì do dự. Sói đã biết đây là hổ giả chưa? Rõ ràng là chưa, chỉ có dê con mới biết sự thật. Dê đã luôn là thức ăn của sói, hổ và báo nên khi nhìn thấy những con thú này nó sẽ sợ hãi đến mức quên rằng nó đang mặc bộ da hổ.
Lời bàn: Những người có vẻ ngoài giả dối, bên trong không có thực lực thì không thể chịu đựng được khảo nghiệm thực tế. Khi đối mặt với thử thách, thì sự dối trá sẽ nhanh chóng hạ gục họ, giống như một cái cây rỗng sẽ nhanh chóng bị quật ngã trước bão táp.