UY QUYỀN CỦA LỜI CHÚA

57

 

Trong những trang Tin Mừng của Thánh Luca, đây là những hoạt động công khai của Chúa Giêsu, và những hoạt động này chứng tỏ Ngài là Đấng có uy quyền:

Uy quyền trong lời giảng dạy, vì Ngài giảng dạy chính giáo lý của mình một cách tự tin, chứ không cần dựa vào uy thế của những bậc tôn sư tiền bối nào cả. Và uy quyền trong hành động: Ngài đã khống chế sức mạnh của ma quỷ một cách rất dễ dàng và nhanh gọn.

Khởi đầu cho sứ vụ loan báo Tin Mừng, ta thấy Chúa Giêsu xuất hiện như một Bậc Thầy cao cả, đầy uy quyền không chỉ trong lời nói mà trong những hành động, đến nổi ma quỷ phải khiếp sợ, và Ngài có thể trục xuất quỷ dữ một cách dễ dàng và chúng phải tháo lui, điều đó Thánh Luca cho thấy rất rõ bản tính Thiên Chúa trong nhân tính của Chúa Giêsu. Không chỉ đơn thuần Ngài là con bác thợ mộc và bà Maria ở Nazarét, mà là Đấng Thánh của Thiên Chúa đang đồng hành và hiện diện giữa loài người.

Hôm nay, ta thấy thấy quỷ dữ hoảng sợ, và kêu la lên khi thấy Chúa Giêsu, và Ngài quát mắng, ra lệnh và nó để nó tuân phục mà xuất ra khỏi người bị quỷ ám. Lời giảng dạy đầy uy quyền và những phép lạ phi thường của Chúa Giêsu làm cho mọi người trong hội đường đều phải sửng sốt. Chúa Giêsu giảng dạy và hành động không giống như các bậc kinh sư hay bậc thầy nổi tiếng, Chúa Giêsu độc lập và tự do giải thích và ứng dụng luật pháp.

Chúa Giêsu giảng dạy như Ðấng có uy quyền. Uy quyền ấy không phải là thứ uy quyền được áp đặt trên người khác. Uy quyền của Chúa Giêsu phát xuất từ chính sự thống nhất giữa lời nói và hành động của Ngài: Ngài chỉ cần nói với tên quỉ câm: “Câm đi, hãy ra khỏi người này”, thì phép lạ liền xẩy ra. Những người chứng kiến phép lạ đã thấy được sự khác biệt giữa lời giảng dạy của Chúa Giêsu và của các Luật sĩ đương thời.

Phép lạ của Chúa Giêsu cũng là một lời giảng dạy. Lời rao giảng của Chúa Giêsu chính là sự giải phóng. Ngài không chỉ nói về sự giải phóng, mà còn chứng thực cho những người nghe Ngài biết được thế nào là giải phóng. Phép lạ người câm được giải thoát mang một ý nghĩa đặc biệt đối với Chúa Giêsu: giải phóng trước tiên là giải phóng con người khỏi xiềng xích của dối trá. Chúa Giêsu đã có lần nói với người Do thái: “Sự thật sẽ giải phóng các ngươi”.

Ma quỷ biết Chúa Giêsu là Đấng Thánh của Thiên Chúa, là nguồn mạch mọi sự thiện hảo, đáng yêu mến. Thế nhưng chúng lại không chấp nhận để Thiên Chúa can thiệp vào đời chúng; với một lòng thù hận không thể rút lại, chúng không chấp nhận một mối tương giao nào với Thiên Chúa. Thế mà giờ đây chúng vẫn phải đối mặt với Ngài. Đó chính là nỗi thống khổ cùng cực của ma quỷ, của hoả ngục: muốn hoá thành hư không để khỏi đau khổ mà không thể được. Đó là lý do của tiếng kêu thét: “Ông đến để tiêu diệt chúng tôi sao?”

Ngày nay, cuộc sống của mỗi người trong lòng Giáo hội và xã hội vẫn phải tiếp tục đối diện với những thế lực của của đồng tiền, của quyền lực, của bóng tối, sợ hãi và sự dữ của Satan. Nhiều thế lực của Satan trong cuộc sống hiện tại quá tinh vi, tinh vi đến độ làm cho ta đôi khi không thể tự chủ và cưỡng lại được. Khi đối diện với những cơn cám dỗ, ta phải tin tưởng tuyệt đối vào uy quyền của Chúa Giêsu, hãy để Chúa Giêsu có chỗ trong thâm sâu nhất của con người ta và như thế ta có thể nghe tiếng Chúa mạnh mẽ ra lệnh: “câm đi, hãy ra khỏi người này” (Hiến chế Vui Mừng và Hy Vọng)

Ta thấy con người ngày nay cậy vào trí thông minh, nại đến quyền tự do của mình để can thiệp vào tiến trình sự sống là điều vốn thuộc quyền Thiên Chúa: họ chế tạo ra vũ khí hạch nhân, hoá học giết người hàng loạt; họ cổ võ phá thai, sinh sản vô tính, v.v…

Lời của Thiên Chúa là lời chân thật, nghĩa là luôn được thể hiện bằng hành động và có hiệu quả. Thánh Gioan đã xác quyết trong khởi đầu Tin Mừng của ngài: “Từ khởi thủy đã có Lời và Lời đã hóa thành nhục thể.” Nơi Chúa Giêsu, Lời là thực tế, nghĩa là không có khoảng cách giữa Lời Ngài và Cuộc Sống của Ngài. Và đó có thể là ý tưởng giữa Lời Ngài và cuộc sống của Ngài mà Tin Mừng hôm nay gợi lên cho chúng ta.

Con người ngày nay đã loại trừ Thiên Chúa, họ không chấp nhận để Thiên Chúa can thiệp vào cuộc đời họ, không chấp nhận thuộc về Ngài qua việc tuân thủ những chuẩn mực luân lý, đạo đức của Ngài. Trong cuộc sống hằng ngày tôi có hành xử như thế không, khi tôi từ chối sống theo Lời Chúa răn dạy? Khi tôi không đón nhận những điều mà Chúa để cho xảy đến trong cuộc đời tôi? Tôi có phản kháng Ngài như ma quỷ: “Chuyện của tôi can gì đến ông?” hay không?

Lời thật của Chúa giải thoát chúng ta khỏi mọi thứ xiềng xích của dối trá, để lời tuyên xưng và cuộc sống của chúng ta luôn được thống nhất. Trong xã hội mà ta thấy đầy trói buộc của sự dữ và dối trá thì chứng tá cuộc sống là lời nói có giá trị nhất. Xin Chúa cho ta mở lòng mở trí ra để lắng nghe Lời của Chúa trong cuộc sống của chúng ta và xin cho ta sống là chứng nhân của Chúa giữa cuộc đời.

 

Previous articleLỜI KINH KHIÊM HẠ
Next articleYÊU THƯƠNG – BÁC ÁI VÀ PHỤC VỤ