“Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em”(Ga 15,5)
Con người được Thiên Chúa tạo dựng theo hình ảnh Người, là thụ tạo được Thiên Chúa yêu thương, được Thiên Chúa tạo dựng không chỉ bằng lời phán của Ngài nhưng là công trình tự tay Ngài dựng nên. Vì thế, con người phát xuất từ tình yêu Thiên Chúa. Từ đó tình yêu của Thiên Chúa lại được nhân lên khi con người chia sẻ tình yêu Thiên Chúa đến cho người người, để rồi mọi người đều nhận ra Thiên Chúa là tình yêu.
Có rất nhiều cách để thể hiện tình yêu và mỗi người có một sáng kiến riêng. Chúng ta thể hiện sự yêu thương nhau qua cử chỉ, lời nói, hành động hay qua cách đối xử bác ái với nhau.
Cũng giống như khi tôi bước vào nhà dòng mà không có chị em đón nhận, thì chắc rằng giờ này con không còn là một phần tử của Lớp Maria Madalena. Những ngày đầu bước vào Hội dòng, nỗi nhớ gia đình cộng thêm sức khỏe không ổn định nên con hay phải nghỉ dưỡng. Những lúc đó, con lại chỉ ước mong được về bên vòng tay chăm sóc của gia đình. Dường như Chúa hiểu được nỗi lòng của con nên Ngài đã gửi những lời động viên an ủi: “Sao rồi? Khỏe chưa em? Hay “Mau khỏi bệnh nha!” Những lời nói yêu thương này của các chị đã giúp con lấy lại tinh thần mà vực dậy bản thân. Với công tác làm bếp, những ngày con không nấu kịp cho các chị đi học hay đi dạy trẻ, con chỉ ước ao được nhìn thấy những Thiên Thần của Chúa đến giúp. Đó là những chị em luôn hy sinh đưa bàn tay ra để giúp đỡ con chạy kịp về tới đích. Và con đã hiểu tại sao trong Đức Kitô chúng ta là thân thể. Thân thể gồm nhiều bộ phận, chứ không phải chỉ có một mà thôi. Thân thể chỉ thực sự được khỏe mạnh khi được các chi thể khác yêu thương, nâng đỡ.
Đức Giêsu Kitô cũng đã dạy “Ngươi phải yêu thương người thân cận như chính mình” (Mc 12, 31a). Những năm tháng được sống trong nhà Chúa, con mới nhận ra cái tôi của con lớn thế nào. Thật khó biết mấy khi phải đón nhận những góp ý của chị em về những thiếu xót của bản thân. Thánh Phaolô cũng đã khuyên “Anh em hãy ăn ở thật khiêm tốn, hiền từ và nhẫn nại, hãy lấy tình bác ái mà chịu đựng lẫn nhau”(Ep 4,2). Những lúc đó con chỉ biết xin Chúa cho con thêm sức mạnh, soi sáng để con nhận ra con phải làm gì, hành động thế nào để con được biến đổi. Chúa luôn nhận lời những điều đẹp lòng Chúa. Cuộc sống của con thay đổi khi sống dưới cái nhìn của Chúa. Nếu không có Chúa đồng hành con sẽ không nhận ra những lời góp ý đó là món quà tình yêu mà Chúa gửi cho con qua các chị, đó cũng là bài học mà Chúa muốn dạy con.
Chúng ta hãy để tình yêu đó được nhân lên “bằng cách ăn ở thuận hòa gắn bó với nhau” (Ep 4,3). “Ai yêu người thì đã chu toàn Lề Luật” (Rm 13,8). Vì bác ái là hoa trái của Thần Khí và khi có tình huynh đệ thì lại thêm bác ái, khi đã có tình yêu thì mọi chuyện sẽ dễ dàng vượt qua, khi đã hiểu thì lại càng yêu nhau nhiều hơn.
Hãy để tình yêu của Chúa nối kết chúng ta lại gần nhau hơn, không còn khoảng cách. Hãy làm cho cuộc sống trở thành thiên đàng giữa thế gian. Cộng đoàn sẽ thiếu niềm vui khi không có sự hiện diện của chị và em. Vâng, tất cả những ước muốn đó có trở thành sự thật hay không, điều đó tùy thuộc vào mỗi người chúng ta.