SỨC MẠNH CỦA LÒNG TIN

144

 

Trang Tin Mừng hôm nay là một trình thuật tuyệt vời diễn tả về Ơn tha thứ và niềm tin cộng đồng. Đó là một trình thuật phép lạ có dụng ý giáo huấn, trong đó phép lạ được thực hiện như một dấu chỉ của ơn tha thứ. Và cao điểm của bản văn cho thấy Chúa Giêsu có quyền tha tội.

Hôm nay, thánh Mátthêu kể lại chuyện rất đời thường trong hành trình loan báo Tin Mừng của Chúa Giês. Chuyện là người ta khiêng một người bại liệt đến với Chúa Giêsu để xin Ngài cứu chữa. Tuy nhiên thay vì Chúa Giêsu chữa bại liệt thể xác trước nhưng Ngài đã chữa bại liệt tâm hồn. Chúa Giêsu nhận ra sự tê liệt về tâm hồn phải được chữa trị trước tiên. Bởi vì bại liệt tâm hồn nguy hiểm hơn rất nhiều. Nó không chỉ làm ảnh hưởng đến đời sống đức tin của chúng ta, mà còn làm cho ta mất tình nghĩa với Chúa, mất hạnh phúc đời đời. Hơn nữa, qua phép lạ chữa lành này, Chúa Giêsu muốn cho mọi người nhận ra quyền năng của Thiên Chúa, Thiên Chúa không những có quyền tha tội mà còn chữa lành cả thể xác.

Từ câu chuyện xa xưa về người bại liệt được chữa lành mà những người từ khắp các làng mạc miền Galilê, Giuđê, và Giêrusalem đã chứng nghiệm, vẫn là câu chuyện lạ kỳ của mỗi chúng ta hôm nay, nếu chúng ta biết lắng đọng lòng mình để chiêm ngưỡng.

Ta hãy hình dung lại quá khứ với khung cảnh: Thầy Giêsu đang giảng dạy nơi một căn nhà tư gia quá nhỏ bé, so với  lượng người đông đảo từ khắp các miền lân cận đổ về, bao gồm rất nhiều hạng người, trong đó có mặt cả những con người xem ra rất thế giá đạo đức và thông thái như các vị luật sĩ, biệt phái.v.v. Họ chăm chú lắng nghe và được chứng nghiệm quyền năng diệu kỳ của Thiên Chúa qua Chúa Giêsu.

Điều gì ở nơi thầy Giêsu đã cuốn hút những người từ khắp các làng mạc đổ về ?  Điều gì đã khiến cho anh bại liệt tin rằng Thầy Giêsu có khả năng chữa lành căn bệnh nan giải của anh ? Và hơn nữa, điều gì khiến cả những người khiêng anh  đã tin, đã cùng nhau tìm cách vượt qua  rào cản của đám người đông đúc để sáng kiến đưa người bại liệt từ trên mái nhà xuống gặp được Chúa Giêsu ?

Tin Mừng hôm nay thuật lại một phép lạ xảy ra nhờ ảnh hưởng của tập thể. Một người tê liệt được khiêng đến cho Chúa Giêsu. Phúc Âm Marcô và Luca cho thấy rõ hơn quang cảnh của phép lạ này: vì không có chỗ để chen vào, người ta leo lên gỡ mái nhà và thòng người tê liệt xuống trước mặt Chúa Giêsu. Tất cả sự việc diễn ra không kèm theo một câu nói hay một lời van xin nào, thế nhưng, hành vi của họ đã đủ diễn đạt tấm lòng của họ. Chúa Giêsu thấy lòng tin của họ, tức lòng tin của những người khiêng người tê liệt, Ngài đã chữa lành bệnh nhân.

Dấu lạ đòi hỏi lòng tin. Một khi lòng tin đã đáp ứng lời mời gọi của Thiên Chúa, thì con người sẽ dễ dàng gặp được dấu lạ và lòng tin có thể chuyển dấu lạ hay ơn lành sang cho người khác. Với đám đông đang vây quanh Chúa Giêsu để nghe Ngài giảng, thì việc đưa bệnh nhân đến gần Ngài quả là một cố gắng vượt mức. Nhìn vào cố gắng này, chắc chắn nhiều người sẽ đặt câu hỏi về Chúa Giêsu: Ngài là ai mà con người phải cố gắng tìm gặp đến thế? Ðặt câu hỏi tức là đã bắt đầu tiến đến gần Thiên Chúa.

Đứng trước niềm tin cộng đồng, lòng thương xót và quyền năng của Thiên Chúa đã thể hiện. “Này anh, anh đã được tha tội rồi”.

Điều đáng nói hơn ở đây là Chúa Giêsu không chỉ dừng lại ở việc chữa lành  cho người bại liệt, nhưng Ngài đã chọn phép lạ chữa lành như một dấu chỉ của ơn tha thứ: “Để các ông biết ở dưới đất này con người có quyền tha tội… Tôi truyền cho anh hãy đứng dậy, vác lấy giường của anh mà đi về nhà”.

“Ngay lúc ấy, người bại liệt chỗi dậy trước mặt họ, vác cái anh đã dùng để nằm, vừa đi về nhà vừa tôn vinh Thiên Chúa”. Phải chăng niềm tin của người bại liệt được chữa lành đã được chứng nghiệm thêm ?  Và cùng với trải nghiệm được chữa lành nơi thân xác, anh đã thật hạnh phúc để cảm nhận ơn tha thứ nơi tâm hồn.

Như một sự tác động lan tỏa trong niềm tin cộng đồng, việc chứng nghiệm người bại liệt được chữa lành đã làm cho tất cả mọi người đều sửng sốt, và cảm nhận sự tác động của Thiên Chúa, họ “tôn vinh Thiên Chúa” và bảo nhau “hôm nay chúng ta đã thấy những chuyện lạ kỳ”.

Đó là những chuyện lạ kỳ của ơn tha thứ, và chính họ đã gặp được Đấng có quyền tha tội. Thật là một điều kỳ diệu khiến cho giới luật sĩ và  biệt phái phải thắc mắc trong lòng: “Người này là ai mà dám nói phạm thượng? Trừ một mình Chúa, ai có quyền tha tội?”

Lời Chúa hôm nay không chỉ mời gọi chúng ta hãy biết tin tưởng và cậy trông tuyệt đối vào tình yêu của Chúa mà còn mời gọi chúng ta hãy sống đức tin bằng tình liên đới qua việc nâng đỡ dìu dắt nhau đến với Chúa. Bởi vì ngày hôm nay chúng ta bại liệt nhưng không hay biết: bại liệt vì những đam mê trói buộc; bại liệt vì những lười biếng thiếu cố gắng; bại liệt vì những ước muốn nửa vời; bại liệt vì những lần vô cảm trước những nỗi đau của anh chị em mình; bại liệt vì những gì đã khấn hứa với Chúa mà chúng ta không tuân giữ; bại liệt vì lòng nguội lạnh thiếu nhạy cảm trước những nhu cầu thiêng liêng,…. Nếu có những người xung quang chỉ bảo, hướng dẫn, dìu dắt thì chúng ta sẽ dễ dàng gặp được Chúa để Ngài chữa trị kịp thời.

Quả vậy, ơn tha thứ chỉ có thể được Thiên Chúa ban cho mà thôi, và ơn đó cũng chỉ được đón nhận từ niềm tin. Ước gì mỗi chúng ta cũng luôn biết tin vào Chúa, tìm cách đến với Chúa, để cảm nhận được tình thương và ơn tha thứ của Chúa. Để chúng ta cũng được Chúa chữa lành những căn bệnh  tâm hồn, hầu chúng ta tôn vinh Chúa mỗi ngày, hăng hái đứng dậy, đổi mới, và bước đi trong ân sủng của Thiên Chúa như lòng Ngài mong muốn.